Chương 45: Sắc bén và trầm lặng

Triệu Thanh Các tiếp tục trả lời vài email, đối phương mới phản hồi lại: [???]

[Dù sao cậu cũng không thèm xem!! Bản đồ tư duy ngày hôm nay tôi đã thảo luận riêng với Tổng giám đốc Trần rồi,] Phương Gián khá hài lòng thông báo, [Với chiều sâu hiện tại, e rằng cả cậu và Tổng giám đốc Từ đều khó mà hiểu được. Chúng tôi quyết định sẽ làm một phiên bản đơn giản hơn để kết nối với chuyên viên kỹ thuật của Minh Long.]

Phương Gián vốn kiêu ngạo, chẳng có chút ý thức nào về việc lấy lòng chủ đầu tư, hắn trực tiếp nói với người bạn cũ: [Bên cậu khỏi cần bận tâm, đợi đến khi triển khai thực tế cần rót vốn, chúng tôi sẽ báo cáo chi tiết sau.]

"..." Triệu Thanh Các trầm mặc hai giây rồi trả lời: [Đăng lên nhóm đi.]

Phương Gián: [Chưa đến lúc.]

Triệu Thanh Các: [Không cần đơn giản hóa, cứ đăng bản gốc.]

Phương Gián: [Cậu hiểu được à?]

Triệu Thanh Các: [Cứ thử xem.]

[...] Phương Gián vốn có kế hoạch làm việc của riêng mình, không thích bị người khác làm rối, bèn trả lời: [Bây giờ tôi đang làm thí nghiệm, sau một giờ đêm mới có thời gian.]

"..." Là một bên chủ đầu tư, Triệu Thanh Các vẫn khá khách khí khi nhắc nhở: [Ngày mai tôi có cuộc họp, mong rằng mười phút nữa có thể thấy tài liệu trên nhóm. Cảm ơn.]

[...] Phương Gián rủa thầm vài câu. Nếu không phải Minh Long trả tiền quá hậu hĩnh, mà bản thân còn có một đám nghiên cứu sinh đang chờ nuôi sống thì hắn đã rời nhóm ngay lập tức.

Mười phút sau, trên nhóm hiển thị một tệp nén được tải lên. Do dung lượng quá lớn, quá trình tải mất khá nhiều thời gian.

Âm nhạc ồn ào khiến đầu óc quay cuồng, ban đầu Trần Vãn còn tưởng mình nhìn nhầm, nhưng sau khi đối chiếu kỹ lưỡng, cậu xác nhận đây chính là tập tài liệu mà Phương Gián đã gửi riêng cho cậu vào sáng nay.

Trần Vãn không rõ tại sao đối phương lại đổi ý, bởi vì sáng nay Phương Gián còn nói với cậu rằng họ sẽ tinh chỉnh lại tài liệu, làm một bản tóm lược dễ hiểu hơn rồi mới báo cáo chính thức với hai vị chủ đầu tư.

Nhóm vẫn im lặng như tờ, nhưng ở đâu có Trần Vãn, ở đó không bao giờ tồn tại sự ngượng ngùng. Cậu giả vờ như đây là lần đầu tiên nhìn thấy tài liệu này, viết vài dòng ý kiến dưới đó.

Sau đó, cậu trực tiếp mở khung trò chuyện với Triệu Thanh Các để theo dõi, nhưng mãi không thấy đối phương chủ động hỏi han gì.

Cậu chờ thêm một lúc, đến khi Trác Trí Hiên đã uống cạn một vòng với mấy cô gái bàn bên cạnh, khung trò chuyện vẫn yên tĩnh như cũ.

Triệu Thanh Các vẫn đang làm việc nên chưa thấy tin nhắn, hay là anh cũng đang tận hưởng buổi tối cuối tuần?

Nhiều lần, Trần Vãn đã định gõ chữ rồi lại xóa đi.

Cậu là bên cung cấp dịch vụ, chỉ có thể bị động chờ chủ đầu tư tìm đến để báo cáo, hoàn toàn không có chuyện bên cậu lại chủ động thúc giục, huống chi, đây còn là cuối tuần.

Trần Vãn từ chối một ly rượu từ một cô gái, đúng lúc đó, điện thoại sáng lên.

Triệu Thanh Các trực tiếp gọi đến.

Trần Vãn đứng dậy trước ánh mắt ngạc nhiên của Trác Trí Hiên, rời khỏi chỗ ngồi và tìm một góc yên tĩnh hơn để nghe máy.

"Anh Triệu."

"Trần Vãn." Giọng của Triệu Thanh Các rất trầm, thấp hơn bình thường, khiến Trần Vãn cảm thấy có chút khác lạ, nhưng không chắc chắn: "Anh Triệu, anh muốn trao đổi về phương án mà Phương Gián vừa gửi trong nhóm sao?"

Triệu Thanh Các không trả lời ngay, dừng lại hai giây rồi mới hỏi: "Cậu đang ở bên ngoài à?"

"Rất ồn sao?" Trần Vãn vừa nói vừa lấy tay che micro, nhanh chóng tìm một nơi yên tĩnh hơn. "Tôi đang ở bên ngoài, nhưng bây giờ không có việc gì, chúng ta có thể bàn bạc. Chiều nay tôi cũng vừa xem xong bản vẽ 3D."

Triệu Thanh Các hỏi: "Cậu có tiện không?"

"Tiện mà."

Triệu Thanh Các rất thấu hiểu, nhẹ giọng nói: "Không tiện thì để sau cũng được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!