Qua điện thoại, Trần Vãn cảm ơn lời nhắc nhở chu đáo của trợ lý hai, nhưng thực ra trong lòng cậu không có ý định thử gọi.
Số điện thoại này là để dùng khi có tình huống khẩn cấp, chỉ có thể gọi khi phát hiện điều bất thường, không thể lạm dụng vì mục đích cá nhân.
Dãy số đó giống như một loại mật mã hoặc thần chú, có thể kích hoạt cảm xúc trong lòng Trần Vãn, dẫu đã âm thầm đọc đi đọc lại trong đầu hàng vạn lần, cậu vẫn không nghĩ mình sẽ thực sự bấm gọi.
Ngoài số điện thoại, Trần Vãn và Triệu Thanh Các còn có một nhóm trò chuyện chung do Đàm Hựu Minh tạo ra, nhưng cả hai không kết bạn với nhau.
Nhiều đêm khuya, Trần Vãn đã mở trang cá nhân của đối phương lên xem, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc chủ động gửi lời mời kết bạn.
Bữa tiệc được ấn định vào chủ nhật, nhưng đến tận thứ sáu, Trần Vãn vẫn chưa nhận được hồi âm từ trợ lý hai của Triệu Thanh Các. Từ cảm giác mong đợi kiểm tra tin nhắn và email mỗi ngày, dần dần cậu gần như đã thất vọng mà chấp nhận sự thật rằng Triệu Thanh Các sẽ không đến.
Thời gian của Triệu Thanh Các quá đỗi quý giá, được tính bằng từng giây từng phút, ngay cả khi Đàm Hựu Minh hay Thẩm Tông Niên mời, không phải lúc nào anh cũng nhận lời, huống chi là Trần Vãn.
Đây có lẽ là lần đầu tiên Trần Vãn lấy danh nghĩa của chính mình để mời Triệu Thanh Các, không thể tránh khỏi cảm giác tiếc nuối. Cậu không có ý đồ gì khác, chỉ là Triệu Thanh Các đã sắp xếp bảo vệ và giúp cậu thuê người chăm sóc, theo phép lịch sự, cậu nên gặp trực tiếp để nói lời cảm ơn.
Chủ nhật sắp đến, vẫn không có tin tức gì từ trợ lý của anh.
Theo thông lệ, dù là đến hay không đến, cũng nên có một câu trả lời rõ ràng.
Trần Vãn suy nghĩ một lúc, cuối cùng không nhịn được mà gọi điện lần nữa.
Lần này không phải là trợ lý hai thân thiện và chu đáo lần trước mà là vị trợ lý đặc biệt, người vốn nổi tiếng lạnh lùng và khó tiếp cận.
Tuy nhiên, Trần Vãn cảm thấy thái độ của đối phương vẫn rất lịch sự và tôn trọng.
Cậu khéo léo hỏi về lời mời ngày mai, đối phương đáp rằng lịch trình của tổng giám đốc Triệu thường do trợ lý hai sắp xếp. Hiện tại, trợ lý hai đang đi công tác, cần xác nhận lại mới có thể phản hồi, mong cậu thông cảm.
Trần Vãn cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng vì giọng điệu của đối phương quá chuyên nghiệp và nghiêm túc, cậu không nghĩ nhiều nữa.
"Nhưng mà cậu Trần," Trợ lý đặc biệt nói thêm, "Cuối tuần là thời gian cá nhân của tổng giám đốc Triệu, nhiều khi ngay cả chúng tôi cũng không chắc có thể liên lạc được với anh ấy. Nếu cậu có việc gấp, tốt nhất nên trực tiếp gọi điện cho tổng giám đốc Triệu, như vậy có lẽ sẽ hiệu quả hơn."
Trần Vãn ngẩn người, lời này giống hệt với những gì trợ lý hai đã nói trước đó.
Cậu không khỏi cảm thán, hóa ra ngay cả nhân viên nội bộ muốn liên lạc với Triệu Thanh Các cũng khó khăn như vậy, chẳng ai không dễ dàng.
Hai "cận thần của thiên tử" không hẹn mà cùng đưa ra lời khuyên giống nhau, khiến Trần Vãn bắt đầu dao động: "Gọi điện trực tiếp có làm phiền tổng giám đốc Triệu không?"
"Không đâu cậu Trần," Trợ lý đặc biệt trả lời rất bình tĩnh, "Nếu tổng giám đốc Triệu không muốn để cậu tìm thấy, thì dù cậu có gọi cũng không thể làm phiền anh ấy được."
"…" Nghe cũng có lý, xem ra đối phương đã có không ít kinh nghiệm bị từ chối.
Trần Vãn cảm ơn: "Được, tôi sẽ thử, cảm ơn trợ lý Hà."
"Không có gì."
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Trần Vãn nắm chặt điện thoại, đứng yên bất động, cẩn thận nhẩm từng câu từng chữ, chuẩn bị tinh thần thật lâu.
Trong khi đó, trợ lý đặc biệt mang tài liệu bước vào văn phòng, Triệu Thanh Các đang họp trực tuyến.
Anh ta thấy cấp trên liếc nhìn điện thoại một cái, nhưng rất nhanh đã đặt nó vào ngăn kéo.
Trợ lý đặc biệt báo cáo: "Thái độ bên phía sở cảnh sát khá mơ hồ, chắc là có người đã đánh tiếng trước, nói phải đợi họ thẩm vấn xong rồi mới tính tiếp."
Triệu Thanh Các rất dứt khoát: "Tôi sẽ trực tiếp nói chuyện với họ."
Đến lúc tan làm, trợ lý đặc biệt lại vào lấy tài liệu đã được phê duyệt, phát hiện chiếc điện thoại riêng lại nằm trên bàn.
Triệu Thanh Các ở lại văn phòng làm việc đến tận mười giờ, khu CBD của Hải Thị là một thành phố không ngủ, các tòa nhà chọc trời vẫn sáng đèn rực rỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!