Phòng họp Minh Long.
Lúc Đàm Hựu Minh và Thẩm Tông Niên đến nơi, Triệu Thanh Các đang xem báo cáo chi tiết hàng ngày của bệnh viện.
Nội dung mỗi ngày đều giống nhau, nhưng anh vẫn xem rất cẩn thận, khẽ gật đầu với hai người: "Đợi chút."
Đầu cậu tròn thật.
Triệu Thanh Các không biểu lộ cảm xúc, tắt máy tính.
Đàm Hựu Minh ngồi xuống ghế sofa, ban đầu còn tưởng anh đang bận công việc, nhưng ngay sau đó, Triệu Thanh Các nhận một cuộc điện thoại, dù giọng nói rất nhỏ, hắn vẫn lờ mờ nghe được mấy từ như "canh", "dinh dưỡng", "tùy cậu ấy".
Đàm Hựu Minh chọc lòng bàn tay Thẩm Tông Niên, ra hiệu cùng nghe lén.
Nhưng cuộc gọi kết thúc rất nhanh, không cho hắn cơ hội thu thập thêm manh mối, cơ mà bản tính tò mò không cho phép hắn bỏ qua, trước khi bàn công việc, hắn không nhịn được hỏi: "Ai gọi thế?"
Triệu Thanh Các cũng khá phối hợp với việc hóng hớt của hắn: "Bác giúp việc ở nhà."
Đàm Hựu Minh hỏi tiếp: "Có chuyện gì sao?"
Triệu Thanh Các cúi đầu lật xem hợp đồng trong tay hắn, thản nhiên đáp: "Bà ấy nuôi một con mèo, nó không chịu ăn."
"..." Đàm Hựu Minh cảm thấy Triệu Thanh Các đang đùa mình, "Đây là chuyện hài nhạt kiểu mới à?"
Thẩm Tông Niên cũng ngẩng đầu nhìn anh.
Triệu Thanh Các không nói gì thêm, chuyển thẳng sang chủ đề chính.
Cuộc họp không quá nghiêm túc nhưng kéo dài đến tận tối. Sau khi kết thúc, Đàm Hựu Minh hỏi: "Cậu có muốn đi thăm Trần Vãn không? Cả Tưởng Ứng nữa, hôm nay A Hiên đi cùng cậu ta ra đảo Bối chụp ảnh, chúng ta sẽ tập trung ở bệnh viện."
Triệu Thanh Các từ chối: "Không đi." Anh không thích đi cùng nhiều người, thuận miệng bịa một lý do: "Tối nay tôi phải về nhà cũ."
Triệu Mậu Tranh đã thúc giục anh rất nhiều lần, chắc chắn là muốn hỏi tội vụ họp báo và lễ kỷ niệm hôm đó.
"Thôi được rồi." Đàm Hựu Minh thấy Triệu Thanh Các quá vô tình, bèn nhắc nhở: "Vậy lúc tổ chức tiệc xuất viện cho Trần Vãn, cậu đừng có vắng mặt, dù sao cậu cũng có phần trách nhiệm trong việc cậu ấy bị thương."
Triệu Thanh Các không lập tức đồng ý, chỉ nói: "Đến lúc đó tính sau."
"..."
Tài xế đã đợi sẵn ở bãi đỗ xe, Triệu Thanh Các ngồi vào hàng ghế sau, nhưng lần này không mở tài liệu công việc ngay, trên điện thoại của anh có mấy bức ảnh mới.
Trần Vãn đang ăn táo, hàng mi rũ xuống, đôi môi đỏ tươi, không biết là do nước táo hay nước quả dính vào ngón tay cậu.
Trần Vãn cắm kim truyền dịch, làm việc trên máy tính, sắc mặt hơi nhợt nhạt, vẻ mặt nghiêm túc, tập trung gõ bàn phím bằng một tay.
Trần Vãn không chịu đắp chăn tử tế, một chân lộ ra ngoài, trắng muốt.
Khi Triệu Thanh Các về đến nhà cũ, người giúp việc đã bắt đầu dọn cơm.
Vợ chồng nhà họ Triệu cũng có mặt, họ vừa kết thúc chuyến tham quan triển lãm mỹ thuật ở Áo, mới về nước ngày hôm qua.
Triệu Mân điêu khắc, Vạn Hà vẽ tranh, vợ chồng họ "loan phụng hòa minh", nhưng thực chất chỉ là những nghệ sĩ được tiền bạc vun đắp mà thành.
Từ rất sớm, Triệu Mậu Tranh đã nhận ra Triệu Mân hoàn toàn không có thiên phú trong kinh doanh hay chính trị, vì vậy ông ta dồn hết kỳ vọng và cả sự tức giận lên người cháu đích tôn. Từ nhỏ, Triệu Thanh Các đã bị huấn luyện nghiêm khắc để đảm bảo sự nghiệp gia tộc có người kế thừa.
Vạn Hà hỏi Triệu Thanh Các dạo này có bận không, quan hệ giữa anh và cha mẹ vốn không thân thiết nên chỉ trả lời qua loa.
Vạn Hà lại mỉm cười hỏi gần đây Minh Long hợp tác với nhà họ Từ đúng không, nghe nói đại tiểu thư nhà họ vừa xinh đẹp vừa xuất chúng lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!