Chương 26: Anh ấy là người tự do

Trần Vãn do dự không biết có nên đánh lá bài Quỷ Vương hay không, Hà Thịnh Viễn hạ giọng nói: "A Vãn, lấy ra chút khí thế như lúc cậu ở phiên điều trần đi nào."

Tay Trần Vãn khẽ khựng lại, quay đầu, chạm phải ánh mắt mang ý cười của Hà Thịnh Viễn.

Cậu cũng mỉm cười điềm nhiên: "Hôm đó ông Hà cũng có mặt sao?"

"Tôi ngồi ở hàng ghế dự thính." Hà Thịnh Viễn nhả khói, "Vừa thấy cậu bước vào, tôi đã nhận ra ngay." Bộ dáng điềm tĩnh, thản nhiên của Trần Vãn trong phiên điều trần hôm đó hoàn toàn khác với hiện tại, nói là như hai người khác nhau cũng không quá.

Trần Vãn lại cúi đầu nhìn lá bài trong tay: "Vậy sao?"

"Là vì dự án ở Thâm Thị à?" Dự án đó có chút liên quan đến ông ta, Hà Thịnh Viễn hỏi, "Không sợ đắc tội với La Càn Sinh sao?"

Trần Vãn không phủ nhận, không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con, chỉ nói: "Đã đắc tội rồi, sợ cũng vô ích."

Không biết câu nào làm Hà Thịnh Viễn bật cười, ông ta cười to một tràng, khiến Trần Vãn cảm thấy khó hiểu. Hà Thịnh Viễn vỗ vai cậu: "Không cần sợ."

Trần Vãn: "Hửm?"

Hà Thịnh Viễn nhìn thẳng vào cậu, nói: "Từ nay hợp tác vui vẻ."

Trần Vãn thông minh cỡ nào, lập tức hiểu ý, cười đáp: "Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Hà đã quan tâm."

Hai người họ nói chuyện rất nhỏ, Triệu Thanh Các chỉ cho rằng họ đang bàn chiến thuật, đợi một lúc rồi mới lạnh nhạt nhưng lịch sự nhắc nhở: "Lá này có đánh không?"

Lúc này, Trần Vãn mới lấy lại khí thế như khi ở phiên điều trần, được ăn cả ngã về không, Quỷ Vương ra trận, bài đồng chất liên tiếp, không thể để nửa bên A tương lai của mình thua hai ván liên tiếp được.

Nhưng dường như hôm nay Triệu Thanh Các có ý định chèn ép đến cùng, lại tiếp tục lật át chủ bài của ván trước lên.

Ván thứ hai kết thúc.

Hà Thịnh Viễn thua nhưng không hề tức giận, rót rượu cho cậu, Trần Vãn cười bất đắc dĩ, thua hai ván liền, cậu thật sự thấy có lỗi, bèn nhận ly rượu, tự tay rót cho Hà Thịnh Viễn: "Xin lỗi ông Hà, là tôi kém cỏi."

Hà Thịnh Viễn nói: "Cậu thật thà quá rồi."

Hai ván liên tiếp thất bại, bầu không khí có hơi vi diệu.

Nhưng dù thắng, Triệu Thanh Các cũng không tỏ vẻ gì, anh vốn luôn có dáng vẻ lạnh nhạt như thế.

Có người đưa thuốc chúc mừng anh, nhưng Triệu Thanh Các từ chối, chỉ cầm ly rượu bên cạnh lên uống một ngụm.

Cậu trai vừa rồi thấy anh không từ chối liền rót thêm một chút, bắt chuyện với anh, Triệu Thanh Các cúi đầu nhìn điện thoại, không rõ có nghe hay không.

Hà Thịnh Viễn kéo Trần Vãn lại, cùng phân tích ván vừa rồi, nhất định phải tìm ra bước nào khiến họ rơi vào bẫy của đối phương.

Nhìn tới nhìn lui mới phát hiện, từng bước đi đều không rõ ràng, thì ra ngay từ đầu Triệu Thanh Các đã giăng bẫy sẵn rồi.

"Ván cuối," Ánh mắt đen láy của Triệu Thanh Các lướt qua giữa Trần Vãn và Hà Thịnh Viễn, "Hai người cùng chơi luôn à?"

Trần Vãn nhìn về phía Hà Thịnh Viễn, cậu không có tư cách quyết định chuyện này.

Hà Thịnh Viễn không tin vào chuyện may rủi, vung tay một cái, chỉ định: "A Vãn thay tôi chơi tiếp."

Trần Vãn nói được.

Triệu Thanh Các lại nói: "Vậy bên tôi đổi người."

"Được thôi," Hà Thịnh Viễn rất sảng khoái, "Tổng giám đốc Triệu cứ tự nhiên."

Triệu Thanh Các hờ hững nâng cằm, ra hiệu cho cậu trai bên cạnh: "Cậu chơi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!