Chương 25: K tép

Cuộc gặp với Hà Thịnh Viễn diễn ra đúng như kế hoạch, địa điểm được ấn định tại một nhà hàng trên núi Tiểu Đàm.

Vẫn là Trần Vãn đến sớm nhất, dù không phải sân nhà của cậu, nhưng cậu luôn thích chuẩn bị mọi thứ thật chu toàn.

Phía bên kia cũng đã có vài người đến trước, đều là những gương mặt quen thuộc trong chốn danh lợi, nhanh chóng làm nóng bầu không khí trước khi các nhân vật chính thật sự xuất hiện.

Lần này, Triệu Thanh Các lại là người đến sớm nhất trong số các nhân vật chính, nhưng cũng không phải đến trước thời gian hẹn, anh đến đúng giờ, một mình.

Thấy Đàm Hựu Minh và Thẩm Tông Niên vẫn chưa có mặt, Trần Vãn chủ động bước tới chào hỏi anh, nhân tiện giới thiệu những vị khách trong buổi tiệc.

Triệu Thanh Các lần lượt bắt tay từng người.

Những vị khách ở đây, có người là bạn của Hà Thịnh Viễn, có người là những nhân vật kỳ cựu trong ngành, không ai là kẻ vô danh. Tối nay, trong cuộc gặp gỡ nửa giao lưu nửa thương thuyết này, họ sẽ đóng vai trò không thể xem nhẹ.

Các vị khách nhanh chóng phát hiện ra rằng, vị "Thái tử gia" quyền lực của tập đoàn Minh Long, à không, giờ phải gọi là người nắm quyền, không hề xa cách hay khó tiếp cận như lời đồn, chỉ là trẻ hơn họ tưởng, lại quá mức anh tuấn.

Sau khi trò chuyện với mọi người, Triệu Thanh Các quay đầu nhìn về phía Trần Vãn.

Trần Vãn vừa cụng ly từ xa với ai đó xong, đặt ly xuống, quay lại liền chạm phải ánh mắt điềm tĩnh, ung dung của Triệu Thanh Các.

"Anh Triệu." Cậu mỉm cười chào.

Cậu thực sự rất vui, từ lần gặp mặt tại bữa tối với Thạch Chương Dân đến nay cũng đã một khoảng thời gian. Trong khoảng thời gian đó, cậu đã nghĩ đến Triệu Thanh Các rất nhiều lần.

Vào những đêm khuya ở Trung Hoàn, khi chuyến tàu cuối cùng rời cảng, tiếng còi tàu vang vọng trong màn đêm tĩnh lặng, lúc cơ thể lẫn tinh thần đều chạm đến giới hạn, phát ra những tín hiệu cầu cứu mơ hồ, hình ảnh Triệu Thanh Các lại hiện lên trong tâm trí cậu.

Mỗi lần gặp lại anh, Trần Vãn đều cảm giác cơ thể mình như sinh ra những bọt khí nhẹ nhàng, phấn khích.

Nhưng rồi, nhớ đến bữa tối lần trước với bầu không khí không mấy tốt đẹp, những dây thần kinh đang háo hức ấy lại dần bình ổn.

Triệu Thanh Các quan sát thấy nụ cười khéo léo, xã giao trên mặt Trần Vãn bỗng trở nên hơi gượng gạo, hoàn toàn khác với hình tượng mà thư ký của anh từng miêu tả, dường như là hai người hoàn toàn khác nhau.

Rốt cuộc Trần Vãn là người như thế nào?

Triệu Thanh Các như mới biết cậu lần đầu.

Mỗi lần anh cố gắng phân tích và hiểu về Trần Vãn, anh đều rút ra những kết luận sai lầm.

Dù thế nào đi nữa, Triệu Thanh Các vẫn không mấy tán thành cách làm này. Anh bước lên một bước về phía Trần Vãn, nhưng còn chưa kịp nói gì thì Thẩm Tông Niên, Đàm Hựu Minh và Hà Thịnh Viễn đã cùng nhau bước vào. Họ vừa gặp nhau ở dưới lầu.

Triệu Thanh Các đành phải quay sang bắt tay với Hà Thịnh Viễn, trong lúc đó vẫn không quên quay đầu lại nhìn Trần Vãn một lần.

Ánh mắt đó có phần nghiêm túc, khiến Trần Vãn bất giác nhớ lại hiểu lầm trong bữa tối với Thạch Chương Dân lần trước, suốt cả buổi tối cậu đều cư xử hết sức chừng mực.

Thỉnh thoảng, khi Triệu Thanh Các đưa mắt quét qua góc phòng, anh chỉ nhìn thấy một mái đầu đen hơi nghiêng, đang trò chuyện với người khác.

Đầu của Trần Vãn trông rất tròn.

Đầu tròn, tính tình cũng cố chấp.

Cuộc đàm phán diễn ra khá suôn sẻ. Hà Thịnh Viễn tuy gây dựng sự nghiệp ở Hải Thị, nền móng vững chắc, nhưng những năm gần đây lại có ý định chuyển trọng tâm sang tuyến hàng hải Bắc Âu, việc duy trì quan hệ tốt với nhà họ Triệu và nhà họ Thẩm có thể giúp ông ta giảm bớt nhiều mối lo.

Hà Thịnh Viễn vô cùng hài lòng, cảm thấy đám công tử này không khó kết giao như ông ta tưởng. Khi rượu vào quá nửa, ông gọi thêm một nhóm nam nữ trẻ tuổi đến ngồi cùng bàn góp vui. Tuy không có những trò tiêu khiển quá thô t ục, nhưng mọi người cũng chơi bài, xúc xắc, uống rượu cho thêm phần náo nhiệt.

Ngay cả bên cạnh Trần Vãn cũng có một cô gái xinh đẹp ngồi xuống, đây không phải là tình huống cậu có thể từ chối.

Bàn ăn đã được phục vụ dọn dẹp sạch sẽ, giờ đây biến thành bàn chơi bài.

Đàm Hựu Minh ghé sát, khoác vai Trần Vãn dặn dò: "Vãn, tối nay chỉ có thể nhờ cậu đóng vai 'mặt đỏ' [1] thôi. Hai gương mặt poker kia của Triệu Thanh Các và Thẩm Tông Niên thì tôi không trông mong gì được rồi." Nói rồi, hắn thở dài một hơi đầy lo lắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!