[1] Dealer (hay croupier): người chia bài được chỉ định tại bàn đánh bạc để hỗ trợ tiến hành trò chơi.
Có Đàm Hựu Minh, chuyện ra biển nhanh chóng được lên lịch.
Với tính cách giao thiệp rộng, gọi bạn rủ bè của hắn, hắn đã mời không ít người, đều là những người sau này có thể dùng đến.
Đàm Hựu Minh đã cảm thấy cách làm ăn của Triệu Thanh Các không ổn từ lâu, nếu hắn là Triệu Thanh Các thì sẽ không làm vậy. Hải Thị vốn là nơi xem trọng quan hệ, bè cánh, làm gì cũng phải kéo đàn kéo đám.
Khi Trác Trí Hiên báo cho Trần Vãn, cậu còn đặc biệt hỏi lần này ai tổ chức.
"..."
Trác Trí Hiên nhìn cậu bằn ánh mắt đen láy, không nói một lời.
Những buổi tụ tập bình thường, Trần Vãn luôn tuân thủ một nguyên tắc gần như nghiêm ngặt: tiệc của Đàm Hựu Minh hay Thẩm Tông Niên, cậu có thể đi, nhưng nếu là của Triệu Thanh Các thì cậu sẽ không tham dự.
Trong mắt cậu, Đàm Hựu Minh có thể xem như một nửa bạn bè, được gặp Triệu Thanh Các tại tiệc của bạn bè là may mắn. Nhưng Triệu Thanh Các không phải bạn, nếu đối phương không đích thân mời, cậu sẽ không dày mặt lợi dụng quan hệ với Đàm Hựu Minh và Trác Trí Hiên mà đi.
Trác Trí Hiên nói dối không chớp mắt: "Là Đàm Hựu Minh muốn ra biển chơi, mượn thuyền của Triệu Thanh Các, mấy người khác cũng do cậu ta rủ."
Lúc này Trần Vãn mới đồng ý.
Đã một thời gian Triệu Thanh Các không xuất hiện, lần này Đàm Hựu Minh lại gọi không ít người, lúc Trác Trí Hiên gặp hắn trong phòng vệ sinh, hắn đã ngầm nhắc nhở Đàm Hựu Minh trước: "Cậu cũng biết chuyện cảnh sát rồi đấy, dạo này cậu ấy không phải không muốn tới, mà thực sự không thể phân thân. Lần này có nhiều gương mặt mới, bọn họ đều chưa quen A Vãn."
Ẩn ý trong lời nói là hy vọng Đàm Hựu Minh có thể giúp kết nối, nếu không cũng đừng để người ta coi thường, ức hiếp cậu.
Những người này Trác Trí Hiên rất rõ, toàn là hạng giàu sang quyền quý, không bàn chuyện tốt xấu, nhưng chắc chắn không dễ đối phó.
Mà hắn lại không giống Đàm Hựu Minh, tuy đều là công tử ăn chơi, nhưng hắn thực sự chỉ là một thứ bỏ đi vô dụng, nếu không, Trần Vãn cũng không phải chịu khổ như vậy. Nhưng Đàm Hựu Minh thì khác, hắn là người thực sự nắm thực quyền, chỉ là bề ngoài có vẻ bất cần, nhưng thân phận con trưởng nhà họ Đàm cùng với mối quan hệ thân thiết với hai nhà Triệu, Thẩm ở đó, ở Hải Thị, ai dám động vào hắn?
Đàm Hựu Minh tính ngang tàng, với người mình thích thì dễ nói chuyện, nhưng với kẻ không ưa thì có thể chơi chết luôn. Hồi nhỏ Trác Trí Hiên chơi rất thân với hắn, bây giờ cũng ổn, nhưng sinh ra trong những gia đình như vậy, lớn lên hiểu chuyện, biết lợi ích, nhiều thứ sẽ không còn thuần túy như trước, hắn vẫn thấy mình hợp với Trần Vãn hơn.
Tri kỷ, một người thôi đã là khó có được.
Đàm Hựu Minh nghe xong liền nói đương nhiên, Trần Vãn cũng là bạn của hắn.
Trác Trí Hiên nghe vậy cuối cùng cũng yên tâm, sắc mặt giãn ra, lập tức nịnh nọt không chút đứng đắn: "Dạo này A Vãn thực sự bận đến mức quên ăn quên ngủ, nhưng tôi vừa bảo là cậu tổ chức tiệc ra biển, cậu ấy lập tức đồng ý ngay, còn hỏi có cần giúp gì không."
Đàm Hựu Minh nghe xong bỗng thấy ấm lòng, cảm thấy Trần Vãn là người rất chu đáo. Đám người kia ai cũng miệng lưỡi nhanh nhẹn đồng ý đi chơi, nhưng chẳng ai mở miệng hỏi cần giúp gì không, kể cả Thẩm Tông Niên cũng bận đến không đoái hoài gì tới hắn.
Hai người nói chuyện khá vui vẻ, bỗng nhiên có một giọng nói trầm thấp, lạnh nhạt vang lên sau lưng: "Xin lỗi, cho tôi qua."
Trác Trí Hiên quay đầu lại: "..."
Hắn chắc chắn lúc nãy trong phòng không có ai, nếu không đã chẳng thoải mái nói những lời đó với Đàm Hựu Minh, ai ngờ nói chuyện quá nhập tâm, có người vào cũng không phát hiện.
Cũng may không phải người ngoài.
Triệu Thanh Các bóp lấy chai xà phòng, rửa tay rồi dùng khăn giấy lau khô, ngẩng đầu nhìn Trác Trí Hiên qua gương.
Trác Trí Hiên bỗng thấy sau gáy hơi lạnh.
Đàm Hựu Minh không để ý, hỏi Triệu Thanh Các: "Niên Tử đâu?" Toàn Hải Thị chỉ có hắn mới dám gọi cậu Thẩm như vậy.
Triệu Thanh Các vẫn nhìn Trác Trí Hiên, ánh mắt bình thản, gạt tay Đàm Hựu Minh ra: "Tôi cũng không biết."Hành trình kéo dài hai ngày một đêm, thuyền trưởng đã chọn một tuyến hải trình có phong cảnh tuyệt đẹp.
Xuất phát từ cảng Bạch Bối Sa, đi qua vùng biển san hô. Đang vào độ giữa hè, nước biển xanh thẳm, trời chiều đỏ rực đổ bóng xuống mặt nước, đến vùng nước sâu còn có cá heo hồng bơi lướt theo mạn thuyền.
Trác Trí Hiên nghĩ nhiều rồi, Trần Vãn hoàn toàn không cần Đàm Hựu Minh ra mặt giúp đỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!