*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai ngày sau, Thiệu Diệu Tông đúng hẹn gửi một bản sổ sách cho Triệu Thanh Các. Triệu Thanh Các tự mình sao chép lại một bản rồi lập tức chuyển cho Hải quan và Thanh tra.
Dưới sự bảo trợ của Triệu Thanh Các, lô hàng của Thiệu Diệu Tông nhanh chóng qua được cảng nội địa, nhưng không may gặp phải dòng hải lưu gió mùa, con tàu lênh đênh trên biển vài ngày, đợi sóng yên biển lặng, nó mới tiếp tục hành trình.
Mãi đến khi tàu hàng thực sự vượt qua eo biển Cát Tây, Thiệu Diệu Tông mới gửi đến một đoạn video mã hóa. Tuy nhiên, ông ta không cung cấp mật mã ngay.
Khi Cục Hình sự phá giải thành công, lô hàng đã vượt qua cảng quốc tế, truy bắt trên vùng biển quốc tế sẽ trở nên phiền phức hơn rất nhiều.
Nhưng chuyện đó không còn liên quan đến Triệu Thanh Các nữa, anh vẫn nhận được mảnh đất như thỏa thuận, kế hoạch của anh là xây dựng một bến cảng chuyên dụng, thiết lập hệ thống vận tải riêng, kiến tạo vương quốc hàng hải của mình.
Để nhổ tận gốc và quét sạch hoàn toàn thế lực băng đảng, Ủy ban Chứng khoán và ngân hàng phối hợp với Cục Hình sự tiến hành điều tra số hàng hóa, vàng bạc và tiền ảo mà Thiệu Diệu Tông cất giữ tại ngân hàng tư nhân ở Ưng Trì, những người có mặt ở Ưng Trì đêm đó cũng bị rà soát từng người một.
Bạch Hạc Đường đã hoành hành ở Hải Thị nhiều năm, thành viên ẩn mình trong đủ mọi ngành nghề. Có người là nhân viên văn phòng lương cao của các công ty top 500, cũng có người là công nhân vệ sinh sống nhờ trợ cấp xã hội, ngay cả quan chức, chính khách cũng không phải ngoại lệ. Những người này bị tẩy não tư tưởng, chẳng khác nào một thế lực tà giáo nguy hiểm.
Chính quyền đã có kế hoạch xóa sổ tổ chức này từ lâu, chỉ là chưa tìm được điểm đột phá. Việc Triệu Thanh Các chịu dấn thân vào vũng nước đục này khiến mọi chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Với nguyên tắc "Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót", phía cảnh sát rà soát toàn bộ những người xuất hiện trong đêm đó, lập một danh sách dài, hỏi Triệu Thanh Các xem có ai là người của anh không, nếu bắt nhầm sẽ gây hiểu lầm, ảnh hưởng đến quan hệ đôi bên.
Triệu Thanh Các lướt mắt qua danh sách, nói không.
Trong đoạn ghi hình đêm đó, có một chiếc xe của Trần Vãn xuất hiện, cũng ghi lại cảnh Triệu Thanh Các bước xuống từ chiếc xe đó. Một sĩ quan cấp cao của Cục Hình sự thận trọng hỏi chiếc xe đó là của anh không, nếu đúng thì sẽ miễn kiểm tra, cũng giảm bớt khối lượng công việc cho đội.
Triệu Thanh Các phủ nhận, nói là chỉ là đi nhờ xe thôi, nên kiểm tra thì cứ kiểm tra, đừng làm qua loa.
Ai biết được sẽ moi ra thứ yêu ma quỷ quái gì.
Trần Vãn là bạn của Trác Trí Hiên, cũng chẳng phải nhân vật lớn gì, Triệu Thanh Các không rảnh mà quan tâm đ ến cậu. Nhưng loại người như Trần Vãn, anh đã gặp nhiều rồi, là người hay là quỷ, cứ để cảnh sát dùng con mắt pháp luật mà soi xét.
Đàm Hựu Minh và Trác Trí Hiên thì không nói làm gì, nhưng chưa từng thấy ai có thể khiến Thẩm Tông Niên cũng bị dỗ đến mức hồ đồ như vậy...
Trần Vãn bị cảnh sát triệu tập thẩm vấn ngay tại bàn đàm phán khi đang thảo luận hợp đồng chuyển nhượng bằng sáng chế mới nhất với một thương nhân người Singapore.
Đây là dự án quan trọng nhất của Khoa Tưởng trong giai đoạn này, Trần Vãn đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, thức trắng không biết bao nhiêu đêm, tham dự vô số bữa tiệc xã giao mà bản thân chẳng hề muốn, cầu cạnh đủ mối quan hệ mới giành được cơ hội này.
Trần Vãn bị cảnh sát dẫn đi trước ánh mắt đầy kinh ngạc và nghi ngờ của nhà đầu tư.
Mặc dù cậu giữ vẻ bình tĩnh, không chút hoảng loạn, nhưng từ ánh mắt của nhà đầu tư kia, cậu đã nhìn thấy sự nghi ngờ và ý định thoái lui.
Trần Vãn cam kết rằng sẽ sớm đưa ra lời giải thích rõ ràng.
Trùng hợp lúc đó Trác Trí Hiên gọi điện cho cậu, cậu kể sơ tình hình, Trác Trí Hiên lập tức nói sẽ nhờ quan hệ trong gia đình đứng ra giúp, nhưng Trần Vãn ngăn cản.
Thực ra, Trác Trí Hiên không có tiếng nói trong gia tộc, Trần Vãn cũng không muốn bạn mình phải hạ mình cầu xin những bậc bề trên mà hắn vốn không hợp.
Trần Vãn nói cứ chờ xem tình hình thế nào đã, đồng thời dặn Trác Trí Hiên đừng làm rùm beng. Cậu không muốn tin này lọt đến tai Triệu Thanh Các, bị cảnh sát mời lên uống trà không phải chuyện gì vẻ vang.
Từ đầu đến cuối, Trần Vãn vẫn giữ được sự bình tĩnh. Dù gì cũng là người từng bước ra từ Tiểu Lãm Sơn, chút chuyện này chưa đáng gì với cậu.
Cảnh sát cũng không làm khó Trần Vãn, chỉ làm việc đơn giản theo quy trình, hỏi vài câu. Trần Vãn vốn trong sạch, chẳng có gì để giấu, nhưng khi cảnh sát nhắc đến hành khách trên xe cậu, Trần Vãn khéo léo dùng từ ngữ để loại bỏ liên quan đến Triệu Thanh Các.
Không thể coi là nói dối, nhưng rõ ràng cậu cẩn trọng và cảnh giác hơn hẳn khi trả lời những câu hỏi về mình.
Cảnh sát cũng không vạch trần trò chơi chữ của cậu, ngược lại, việc Trần Vãn cố tình bảo vệ Triệu Thanh Các càng chứng minh cậu thực sự không liên quan đến vụ việc này.
Nhưng viên cảnh sát phá án bao năm, hiếm khi gặp người có tâm lý vững vàng như thế mà vẫn chơi trò lách luật với cảnh sát, bèn cố tình dọa dẫm: "Cậu Trần, tốt nhất đừng có giở trò với cảnh sát. Đây là cuộc thẩm vấn hình sự, từng lời cậu nói đều được ghi lại, nếu khai man, cậu sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự đấy."
Trần Vãn vẫn giữ thái độ nhã nhặn, hơn nữa khuôn mặt cậu vốn mang nét đáng tin: "Cảnh sát, tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm với những gì mình nói."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!