Chương 1: Bão nhiệt đới

Trần Vãn lái một chiếc Volkswagen không quá nổi bật, chậm rãi tiến vào cầu vượt sân bay.

Ngày đầu tiên cơn bão số tám đổ bộ, ở hai bên đại lộ sân bay, những hàng cọ và bằng lăng nước bị cơn bão quét qua làm cho xơ xác. Cậu bật gạt nước vài lần để lau sạch kính chắn gió, miễn cưỡng giữ được tầm nhìn rõ ràng.

Thời tiết khắc nghiệt một cách bất thường, nhà ga T2 liên tục phát thông báo dự báo thời tiết.

"Cơn bão số 7 năm nay 'Tiên Lộc' đã đổ bộ vào vùng ven biển thành phố chúng ta vào lúc 11 giờ 36 phút sáng nay."

"Do ảnh hưởng của các khối mây đối lưu, sức gió mạnh nhất ở vùng vành ngoài mắt bão đạt cấp 8, dự báo trong sáu giờ tới sẽ có mưa lớn và gió giật mạnh. Cảnh báo mưa bão cấp đỏ đã được gửi đi..."

Thông báo được phát lần lượt bằng tiếng phổ thông, tiếng Anh và tiếng Quảng Đông.

Trần Vãn liếc nhìn đồng hồ đeo tay, rẽ một vòng cua rộng vào bãi đỗ B3, tìm một chỗ khuất rồi đỗ xe. Cậu tựa lưng vào ghế, một tay đặt trên vô lăng, tay còn lại gác lên cửa kính xe, tư thế có vẻ thả lỏng, nhưng ánh mắt thì căng thẳng nhìn chằm chằm về phía trước.

Mưa to gió lớn, thời tiết cực kỳ bất lợi cho việc cất cánh, lác đác có vài hành khách vội vã ra sân bay hoặc vừa đáp xuống, nhưng không có người mà cậu đang chờ đợi.

Cậu châm một điếu thuốc để tỉnh táo hơn. Đêm qua gần như không ngủ, sáng nay lại phải cố đến sân bay trước khi bão đổ bộ, sợ bị kẹt xe.

Ánh lửa màu đỏ cam bừng lên trong bóng tối, tỏa ra chút ấm áp mơ hồ.

Đài phát thanh Hồng Kông đang phát chương trình "Nhạc vàng" ngày hôm qua, giọng Quảng Đông vang lên hòa cùng tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài, tạo ra hiệu ứng ru ngủ kỳ lạ.

Trần Vãn đổi kênh.

"TNB xin gửi đến quý vị bản tin... Minh Long vừa hoàn tất... thương vụ sáp nhập và thu mua..."

"Hội đồng Thương mại... bầu cử nhiệm kỳ mới... Hội đồng lập pháp phủ quyết một phiếu..."

Điện thoại rung lên, Trác Trí Hiên nhắn hỏi Trần Vãn về việc chuẩn bị tiệc đón gió thế nào rồi.

Triệu Thanh Các về nước, ngay cả Trác Trí Hiên cũng không dám lơ là.

Trần Vãn gửi mấy tấm ảnh qua, đáp: "Nhà hàng biệt thự ven núi ở vùng vịnh."

Trác Trí Hiên nhìn qua, khá hài lòng. Từ trước đến nay, Trần Vãn làm việc luôn đáng tin cậy, chưa từng khiến người ta phải lo lắng.

Nói xong chính sự, Trác Trí Hiên liền tò mò hỏi: "Nghe nói anh ta về cùng cô Từ à?"

"Không phải." Trần Vãn dụi tắt điếu thuốc, kéo cần số, đạp chân ga, sửa lại lời bạn thân, "Anh ấy về một mình."

"..." Trác Trí Hiên lập tức tỉnh táo, đẩy người đẹp trong lòng ra, ngồi thẳng dậy, "Cậu đi theo dõi người ta đấy à?"

Trần Vãn chăm chú nhìn về phía bóng dáng cao lớn vừa bước ra từ cổng B3, đến tận khi đối phương lên một chiếc Maybach đen mới chậm rãi đáp: "Không phải theo dõi, là đón sân bay."

Đơn phương mà thôi.

"..." Trác Trí Hiên im lặng hồi lâu, rồi như thể đã quen với chuyện này, chỉ thở dài nhẹ nhàng, "Cậu không muốn sống nữa à, Trần Vãn?"

Trần Vãn giữ một khoảng cách không xa không gần, lặng lẽ bám theo chiếc Maybach phía trước. Một lát sau, cậu khẽ nói: "Tôi không yên tâm."

Dạo gần đây, Hải Thị không hề yên ổn. Cuộc bầu cử hội đồng thương mại sắp diễn ra, các thế lực từ Châu Đảo, Hạ Long Giới, Tây Cống Môn đều bắt đầu rục rịch hành động.

Đại khái bắt đầu từ tháng trước, hàng loạt vụ cướp máy bay và tai nạn hàng không liên tiếp xảy ra tại quần đảo.

Mà gần đây, những thương vụ thu mua thôn tính cứng rắn của người đó ở nước ngoài lại càng làm dậy lên sóng gió...

Vụ tấn công mấy năm trước vẫn còn hiện rõ trong ký ức, khiến mấy ngày nay Trần Vãn bồn chồn không yên.

Hôm nay là ngày đầu tiên bão cấp tám đổ bộ, điều kiện bay cực kỳ tệ. Cậu đoán đối phương đã trở về trên chiếc Dassault Falcon 900 tư nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!