Chương 73: (Hoàn)

Ngoại truyệnSinh nhật Duệ Duệ⌞ °   •    +   •   °   ⌟

1.

Để chúc mừng sinh nhật Nghiêm Duệ, Dương Trúc dày công chuẩn bị một phen.

Nhắc đến mới thấy khéo, hôm nay còn là ngày Thất tịch nữa cơ! Hai ngày lễ trùng nhau, sự quan trọng nhân đôi, không chúc mừng tử tế thì đúng là không còn gì để nói!

Vì thế từ nửa tháng trước, hôm nào cậu cũng dành ra một tiếng để học làm bánh gato, nhưng tiếc thay, tay cậu vụng về, học thì cũng miễn cưỡng coi là học xong cách trát bơ sao cho phẳng, thế nhưng vẽ hoa gì đó thì chẳng biết gì cả, càng khỏi phải nói việc giữ kế hoạch dùng bơ làm con chó con gì gì đó.

Được rồi, bánh gato chỉ cần ngon là được, Nghiêm Duệ cũng không phải người chú trọng bề ngoài, có tâm ý là OK rồi!

Sau đó Dương Trúc lén mua không ít đồ, vòng hoa dùng để trang trí đèn neon, nến dùng để tạo bầu không khí vừa đẹp vừa thơm mùi hoa cỏ, còn có một thứ ắt không thể thiếu là đuôi nhỏ dùng làm gì đó cho tình thú…

Khoảng thời gian đó cậu nhận chuyển phát nhanh đều phải dè dặt, cẩn thận từng li từng tí, vô cùng cảnh giác. Cậu không mang gói hàng về nhà mà ở lại bóc sạch giấy gói bên ngoài xong mới nhét vào cặp sách, về nhà cũng giống ăn trộm, còn phải cẩn thận tìm lúc Nghiêm Duệ không ở đây, giấu toàn bộ đồ đạc vào thùng lớn trong gầm giường.

Vì để giữ bí mật, có thể nói là cậu đã dùng mười hai vạn phần nỗ lực.

Do lo lắng quá, trước sinh nhật một ngày, Dương Trúc nằm mơ cũng mơ thấy cả nội dung này.

Cậu ra vẻ không nhớ rõ hôm nay là ngày bao nhiêu, qua 0 giờ là lên giường ngủ, sáng ra thì thức dậy rửa mặt ăn cơm bình thường, không hề nhắc tới câu nào về ngày lễ và ngày sinh nhật, vẫn khăng khăng cố chấp trước ánh mắt tiếc nuối của Nghiêm Duệ. Có một khoảng thời gian giữa chừng, Nghiêm Duệ có việc ra ngoài, ngay lập tức cậu nhảy dựng lên, dùng tốc độ nhanh nhất lấy đồ trang trí mình mua ra, nhanh chóng bố trí kĩ càng, đặt bánh gato lên bàn, cắm thêm ngọn nến.

Lúc Nghiêm Duệ trở về, anh tỏ ra bất ngờ và vui trước cảnh tượng này. Cậu dương dương đắc ý, trước ánh mắt cảm động của Nghiêm Duệ, nói chúc mừng sinh nhật với anh.

Sau khi tỉnh lại, Dương Trúc đỏ mặt.

Mặc dù rất OOC(*), thế nhưng rất sảng khoái, cậu rất vui.

(*) Cứ cố gắng như vậy, từng lần từng lần dàn dựng và diễn tập kế hoạch cho ngày 25 tháng 8 thầm trong lòng, cuối cùng ngày mà Dương Trúc chờ đợi đã đến.

Gần 0 giờ, Nghiêm Duệ đi tắm, tắm xong thì thay áo ngủ, tóc anh vẫn còn nhỏ nước. Dương Trúc còn chưa phát hiện anh ra ngoài, ngồi nói lảm nhảm trước máy tính. Nghiêm Duệ vỗ lên vai cậu, cậu bị hù dọa giật bắn mình, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy gương mặt Nghiêm Duệ.

Trong nháy mắt, cậu bật thốt lên: "Chúc mừng sinh nhật anh!"

——! ! ! ! !

Dương Trúc hận không thể cắn đứt lưỡi mình!

"Ừm." Nghiêm Duệ cong mắt, cầm máy sấy trên bàn, "Giúp anh sấy tóc nhé?"

Kế hoạch từ nửa tháng trước cứ như thế tan vỡ! Cậu đúng là ngu xuẩn, không xong rồi, hết thuốc chữa rồi——

Dương Trúc hối hận nghĩ thầm, cơ thể lại ngoan ngoãn đứng dậy khỏi ghế, ấm ức theo sát sau Nghiêm Duệ, bò lên giường, nhận lấy máy sấy rồi sấy tóc cho anh.

2.

"Hôm nay em muốn làm gì?" Nghiêm Duệ hỏi cậu.

Nói cũng nói ra khỏi miệng rồi, đương nhiên là không thể nào giả vờ mình không biết sinh nhật của anh nữa.

Dương Trúc chỉ có thể thay đổi kế hoạch, mạnh miệng nói: "Anh không được hỏi!" Còn nói: "Nói ra thì không có cảm giác thần bí!"

Đến giữa trưa, nghe theo yêu cầu của Dương Trúc, Nghiêm Duệ ra ngoài dạo phố.

"Em có việc phải làm, tạm thời không đi cùng anh được!" Dương Trúc nỗ lực để bản thân hành động trông có vẻ hợp tình hợp lý, "Hơn nữa anh cũng phải chuẩn bị quà lễ Thất tịch cho em chứ!"

Cậu muốn làm gì, Nghiêm Duệ ít nhiều cũng thầm đoán được, anh không hề chống cự chút nào mà gật đầu nói được, thay quần áo đeo khẩu trang ra ngoài.

Trái lại, người đi rồi thì Dương Trúc lại không thể yên lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!