Chương 4: (Vô Đề)

Nghiêm Duệ vốn tưởng rằng mình và Dương Trúc đã chấm dứt tại đây. Một người sĩ diện như Dương Trúc bị anh không nể mặt hết lần này tới lần khác thì sẽ biết điều mà tránh xa anh ra một chút.

Không ngờ sáng hôm sau, Dương Trúc lại chủ động tới tìm anh.

Không phải ở những nơi bên ngoài lớp học nữa mà sau khi hết tiết, cậu cầm sách bài tập đến chỗ anh.

Chỗ ngồi của Nghiêm Duệ là địa điểm tụ tập hàng đầu của bạn cùng lớp, về cơ bản có câu nào không biết làm, bạn học đều chạy đến tìm anh nhờ hướng dẫn.

Dương Trúc đứng ở đây có vẻ hơi lạc lõng.

Tiết đầu tiên là Toán học, Dương Trúc bị bạn học chen chúc nên không có cơ hội nói chuyện với Nghiêm Duệ. Học xong tiết thứ hai thì tới giờ thể dục tập trung, dù không phải đi nhưng cậu vẫn đứng canh sẵn ở cửa sau, chờ lúc Nghiêm Duệ ra ngoài thì túm lấy áo anh.

Gương mặt Dương Trúc bạnh ra, cậu dùng sức kéo anh ra khỏi dòng người.

Nghiêm Duệ: "Cậu đang làm gì vậy?"

Dương Trúc kìm nén vài giây, nói: "Câu then chốt cuối cùng mà thầy Trần giảng khi nãy tôi nghe không hiểu."

Nghiêm Duệ: "Sao vừa nãy không hỏi?"

Cũng đã trôi qua một tiết tiếng Anh rồi.

Thực tế sau khi tiếp xúc mới biết, gương mặt Dương Trúc cực kỳ dễ đỏ, cũng không biết bẩm sinh là vậy hay chỉ có những khi gặp anh mới vậy. Nghiêm Duệ thấy sắc hồng trên mặt cậu ngày càng tăng thêm, cuối cùng lại một lần nữa thẹn quá hóa giận, nói: "Tôi bận suy nghĩ môn khác không được à?! Với tôi bây giờ cũng là vừa nãy!"

Trong phút chốc, lớp học chỉ còn lại vài người, đều đang nhìn bọn họ bên này. Nghiêm Duệ điềm tĩnh gỡ tay cậu ra, nói: "Tôi phải đi tập thể dục buổi sáng, không rảnh giảng cho cậu."

Dương Trúc nhìn anh chòng chọc, giống như một chú cún nhỏ sắp sửa há mồm ra cắn người, tay lại một lần nữa túm lấy áo anh, còn túm chặt hơn vừa nãy.

Nghiêm Duệ cũng không vội, chỉ dùng sức tìm lại tự do cho góc áo của mình, nói với cậu: "Đợi tôi về rồi nói!"

Dương Trúc: "Còn chẳng phải cậu không muốn để ý tới tôi à, nói toẹt ra không được sao? Đợi đến lúc cậu về lại có người khác tới hỏi, đến lúc đó sao tôi có thể…"

Nghiêm Duệ mím môi nhìn cậu vài giây, nhìn đến mức khiến cậu không chịu nổi mà rụt vai lại, rồi lại thẳng tắp sống lưng như thể chống đỡ cơn giận của mình.

Dù Nghiêm Duệ không muốn giảng bài cho cậu thì cũng bình thường thôi, nhưng vừa nghĩ đến chuyện này cậu đã thấy khó chịu.

Cảm giác chột dạ và không cam lòng giày vò loạn xạ trong lòng cậu, khiến sắc mặt cậu ngày càng trở nên kỳ quái.

Nhưng Nghiêm Duệ lại đáp: "Cậu tới sớm một chút thì không sao."

Dương Trúc nghèn nghẹn, vẫn mạnh miệng nói: "Tôi không tin."

Nghiêm Duệ: "Không tin cái gì?"

Dương Trúc: "Nhiều người đến tìm cậu hỏi bài như thế, cậu lại không thích tôi, sao có khả năng cậu để ý tới tôi trước chứ?"

Nghiêm Duệ lặng thinh nhìn cậu vài giây, vậy mà bị chọc bật cười. Hóa ra Dương Trúc cũng biết tính mình không được người ta thích, đã vậy rồi mà vẫn còn muốn tới tìm anh?

Có lẽ do hiếm khi thấy Nghiêm Duệ cười, hoặc do nụ cười của anh mỉa mai quá, Dương Trúc ngẩng đầu nhìn anh, nhìn đến ngây ngẩn, cuối cùng cả gương mặt cậu đỏ lựng lên như thể sắp nổ tung, biểu cảm thì xoắn xuýt mất tự nhiên.

Nghiêm Duệ nói: "Giảng bài chứ đâu phải tuyển phi, ai tới trước tới sau còn chưa tính, liên quan gì tới việc thích ai ghét ai?" Dương Trúc còn không nói nên lời, Nghiêm Duệ đã nói tiếp: "Tôi đi đây." Sau đó không quan tâm tới cậu nữa.

Dương Trúc đứng ngẩn ra một lúc lâu, khập khễnh trở về chỗ mình ngồi, ôm đầu gục xuống như thể ôm hận, vành tai lộ ra bên ngoài đỏ hồng.

Vậy mà sau đó Dương Trúc thật sự đi tìm anh hỏi bài thật, môn gì cũng hỏi.

Lúc đến thì giận đùng đùng, va phải những người có chung mục đích giống cậu, thô lỗ đặt vở lên mặt bàn Nghiêm Duệ rồi mở ra, giọng điệu khi hỏi cũng cứng nhắc, trông có vẻ giống gây chuyện hơn là trưng cầu ý kiến.

Bạn cùng bàn của Nghiêm Duệ nghe thấy giọng cậu thì cau mày rất nhiều lần, nhưng Nghiêm Duệ lại chẳng phản ứng gì mấy. Chỉ cần Dương Trúc tới hỏi thì cậu sẽ chen ngang, cũng không thèm xếp hàng mà cứ thế nhét thẳng vở vào ngực Nghiêm Duệ, khiến cho cậu ta ở bên cạnh bị ghẻ lạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!