Chương 8: (Vô Đề)

Đường đường là con trai của vua thiết bị điện nước Z thế mà lại bị người khác dùng tiền coi thường!

Nhưng đối phương lại khinh thường anh ấy quá mức thẳng thắn, khiến anh ấy không có lý do gì để phản bác.

Chu Kỳ Tuấn cảm giác như bản thân đã nghiến nát cả hàm răng rồi nuốt xuống bụng vậy.

Anh ấy buộc phải thừa nhận ván này mình đã thua.

Tuy nhiên, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Sau này anh ấy chắc chắn sẽ tìm được cơ hội để đòi lại món nợ này từ Tạ Diễm.Khoảng năm giờ chiều, Cố Ngộ Sâm tan làm.

Anh đẩy chiếc xe đạp 28 ra khỏi công ty, đang định lên xe thì nghe thấy tiếng còi xe hơi phía sau.

Người trên xe tới vì Cố Ngộ Sâm, sau một hồi bấm còi không thấy Cố Ngộ Sâm phản ứng thì lại bấm còi thêm vài lần nữa.

Sau đó, một chiếc xe hơi màu đen đậu ngay cạnh Cố Ngộ Sâm, cửa kính hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt đeo kính râm.

Người trong xe đẩy kính râm lên trên đầu, nhe hàm răng trắng về phía Cố Ngộ Sâm: "A Sâm, thật trùng hợp."

Cửa sổ ghế sau cũng hạ xuống, hai người bên trong chen ra cửa sổ, cười hì hì nhìn Cố Ngộ Sâm.

"Thật là trùng hợp."

"A Sâm, nếu đã gặp nhau thì cùng tới nhà ông chơi đi."

Chỉ với dăm ba câu họ đã đưa ra quyết định thay cho Cố Ngộ Sâm.

Bọn họ đều là bạn tốt của Cố Ngộ Sâm. Lúc trước trong nhóm chat nghe nói Cố Ngộ Sâm kết hôn, bọn họ đều rất sốt ruột. Nhưng bọn họ lại không rảnh rỗi như Chu Kỳ Tuấn nên chỉ có thể hoàn thành xong công việc trước mắt rồi mới chạy sang.

Cố Ngộ Sâm trầm mặc nhìn nhóm bạn xấu xa của mình. Dưới công ty của anh lại gặp được anh, thật đúng là "Trùng hợp".

Cố Ngộ Sâm: "Mấy ông tới nhà tôi làm gì?"

Tất nhiên là để xem vợ ông là thần thánh phương nào, thế mà lại có thể lọt được vào mắt xanh của ông.

Lý do này nhất định không thể nói ra, Giang Dư ngồi ở ghế lái giả vờ nghiêm túc nói: "Dĩ nhiên là để ăn mừng việc nhà ông có thêm một cái điều hòa rồi."

Việc Cố Ngộ Sâm mua một cái điều hòa mới cũng khó như việc sinh con vậy, đám bạn tốt như bọn họ dĩ nhiên là phải đến ăn mừng rồi.

Cố Ngộ Sâm: "…"

Bành Minh Dật ngồi ở ghế sau, mặc áo sơ mi đỏ hiệu Taobao cười nói: "Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không ăn chùa của ông đâu. Ta da, trong cốp xe là một hộp nguyên liệu nấu ăn khổng lồ nè."

Làm bạn tốt của Cố Ngộ Sâm nhiều năm như vậy, bọn họ hiểu rất rõ Cố Ngộ Sâm.

Tuy Cố Ngộ Sâm keo kiệt, nhưng phần lớn đều là keo kiệt với bản thân, tuy không tính là rộng lượng với bạn bè nhưng cũng sẽ không khiến người ta khó chịu.

Lý do bọn họ tự mang theo nguyên liệu nấu ăn là vì bọn họ thèm kỹ năng nấu nướng của Cố Ngộ Sâm.

Kỹ năng nấu nướng của Cố Ngộ Sâm là do anh đặc biệt học hỏi từ các đầu bếp chuyên nghiệp.

Cố Ngộ Sâm là một người kén ăn, việc vào nhà hàng cao cấp để thỏa mãn nhu cầu ăn uống đối với một người có tính cách như Cố Ngộ Sâm lại chẳng khác nào muốn mạng của anh.

Để giải quyết vấn đề một lần và mãi mãi, đồng thời còn có thể tiết kiệm tiền, Cố Ngộ Sâm đã cắn răng tiêu tiền đăng ký một lớp học nấu ăn ẩm thực Trung Quốc khi còn học đại học. Anh rất thông minh, khả năng thực hành lại tốt, sau một tháng đã thành công xuất sư.

Các đầu bếp dạy anh đều nói tài nghệ của Cố Ngộ Sâm đã đủ để làm bếp trưởng của một khách sạn lớn.

Nhưng đâu ai biết được, lý do Cố Ngộ Sâm học nấu ăn chỉ là để tiết kiệm tiền nhiều nhất có thể, đồng thời còn thỏa mãn được nhu cầu ăn uống của mình.

Lần này hiếm khi họ có lý do chính đáng để thưởng thức trù nghệ của Cố Ngộ Sâm, đám bạn tốt như bọn họ đương nhiên phải tự động vui vẻ mang nguyên liệu nấu ăn tới cửa rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!