Chương 45: (Vô Đề)

Anh cả: Hôm nay mấy giờ đến? Anh đến đón em.

Vương Hoả Hoả: [hình ảnh]

Tạ Diễm chụp ảnh vé tàu cao tốc cho Tạ Tấn xem. 

Anh cả: Anh biết rồi, thế em đi đường cẩn thận nhé. 

Vương Hoả Hoả: Gấu trúc xoay quanh. jpg

Vương Hoả Hoả: Gặp lại anh sau nhé.

Anh cả: Gặp lại em sau. 

Anh cả: Sờ sờ. jpg

Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm ngồi cùng nhau, tuy rằng Cố Ngộ Sâm sắp xếp thời gian rảnh để đi cùng Tạ Diễm đến thành phố Kinh gặp người nhà cậu, nhưng cũng không phải hoàn toàn nhàn rỗi, lúc này anh đang dùng điện thoại để xử lý từ xa một ít công việc. 

Anh rất nghiêm túc, nhìn qua từ mặt bên cực kỳ đẹp trai. 

Tạ Diễm chống cằm nhìn chằm chằm vào Cố Ngộ Sâm, chỉ cảm thấy cứ như vậy lẳng lặng nhìn Cố Ngộ Sâm cả đời cũng không thấy chán.

Có lẽ là ánh mắt Tạ Diễm quá mức lộ liễu, Cố Ngộ Sâm ngẩng đầu lên nhìn Tạ Diễm: "Làm sao thế em?"

Anh vừa nói vừa duỗi tay, nhẹ nhàng nhéo mặt Tạ Diễm. 

Tạ Diễm lắc đầu: "Không có gì, anh cứ làm việc đi, em chỉ muốn nhìn anh một chút thôi."

Cố Ngộ Sâm lại nhéo mặt cậu một cái, lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua môi Tạ Diễm.

Đúng lúc này có tệp tài liệu mới được gửi vào, là Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày gửi tới bản phỏng vấn sơ thảo, muốn để Cố Ngộ Sâm xem qua, nếu không có vấn đề gì thì có thể định ra bản thảo.

"Bản thảo bài phỏng vấn của anh ra rồi, em có muốn xem cùng anh không?" Cố Ngộ Sâm hỏi Tạ Diễm.

Tạ Diễm lập tức bị gợi lên hứng thú, xích đến bên người Cố Ngộ Sâm: "Xem xem xem, em muốn xem."

Cố Ngộ Sâm đặt điện thoại ở giữa hai người, cùng Tạ Diễm xem. 

Phần lớn câu hỏi phỏng vấn đều thuộc về chuyên ngành, Tạ Diễm xem cái hiểu cái không, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cậu khen Cố Ngộ Sâm, dù sao ở trong mắt Tạ Diễm, Cố Ngộ Sâm là best. 

Nhưng mà nhìn nhìn, Tạ Diễm lại nhìn ra có điểm không ổn lắm, không biết có phải cậu quá nhạy cảm hay không, không hiểu sao luôn cảm thấy bài bản thảo phỏng vấn này như có như không nhấn mạnh việc Cố Ngộ Sâm là người đã kết hôn.

Không chỉ như thế, còn ngầm chỉ ra Cố Ngộ Sâm và bạn đời rất yêu nhau. 

Mắt Tạ Diễm hơi híp lại, ngón tay chỉ vào đoạn văn để lộ ra Cố Ngộ Sâm và bạn đời rất yêu nhau đó: "Đây là anh bảo phóng viên người ta viết à?"

"Lúc ấy có biểu đạt ra một chút ý nguyện như vậy." Cố Ngộ Sâm trả lời đúng sự thật. 

Chính vì anh biểu đạt ra một chút ý nguyện nên thư ký của anh mới âm thầm lĩnh hội đi nhắc nhở phóng viên của báo Tài Chính Kinh Tế Mỗi Ngày những điểm cần chú ý. 

Sau khi Cố Ngộ Sâm xem xong bản sơ thảo, cảm thấy rất vừa lòng. 

Nhưng anh vẫn hỏi Tạ Diễm: "Diễm Diễm, em xem xong rồi có cảm thấy có vấn đề gì không?"

"Em có thể có vấn đề gì được?" Tạ Diễm hỏi lại.

Cậu vô cùng vừa lòng, cậu còn có thể thấy có vấn đề gì chứ? Cố Ngộ Sâm chủ động đóng nhãn "đã kết hôn", "thuộc về Tạ Diễm" lên trên người anh, Tạ Diễm vui mừng còn không kịp.

Tạ Diễm nói xong còn vỗ vỗ bả vai Cố Ngộ Sâm, ra vẻ lãnh đạo lớn, cố tình áp thô giọng nói: "Rất tốt, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!