Chương 37: (Vô Đề)

Đây không phải là lần đầu tiên, Tạ Diễm bình thản đứng dậy rời giường. 

Nhưng vừa cử động một chút, Tạ Diễm đã cảm thấy một cơn đau nhói từ bộ phận nào đó không thể miêu tả, khiến cậu ngã lại xuống giường. 

Tạ Diễm: "…"

Tối qua cậu đã quyến rũ, trêu chọc Cố Ngộ Sâm, khiến anh thiếu chút đã mất kiểm soát, do đó đã náo loạn đến quá điên cuồng một chút.

Tạ Diễm không nói nên lời, đỡ trán. 

Lửa là do cậu tự mình châm lên, nên cuối cùng dĩ nhiên cậu cũng phải tự mình dập tắt, quá trình dập lửa tuy là rất sảng khoái, nhưng di chứng lần này có chút nghiêm trọng. 

Tạ Diễm nằm trên giường nghỉ ngơi một lát. 

Cố Ngộ Sâm ở ngoài phòng ngủ có lẽ đã nghe thấy tiếng động nên mở cửa bước vào. 

Nhìn thấy Tạ Diễm nằm trên giường với vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, anh vội vàng bước tới, đặt lòng bàn tay lên trán Tạ Diễm: "Làm sao vậy em?"

Nhìn thấy Tạ Diễm không bị sốt, Cố Ngộ Sâm thở phào nhẹ nhõm một hơi. 

Tạ Diễm cảm thấy có chút xấu hổ khi nói ra điều này, dù sao hôm qua người đổ thêm dầu vào lửa nhiệt tình nhất chính là cậu, nhưng đối mặt với sự lo lắng của Cố Ngộ Sâm, cậu vùi nửa mặt vào chăn, rầu rĩ nói: "Có chút đau, lại có chút sưng." 

Cố Ngộ Sâm sửng sốt một chút, rồi phản ứng ngay lập tức. 

Anh đưa tay mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một tuýp thuốc mỡ từ bên trong: "Để anh bôi thuốc cho em."

Tạ Diễm vừa định nói đồng ý, lại nhìn thấy tên loại thuốc mỡ trên tay Cố Ngộ Sâm – Cúc Hoa Linh.

Tạ Diễm: "…"

Khóe miệng cậu giật giật, cái tên này đúng thật là rất thanh thuần, không phô trương. 

"Anh mua thuốc ở đâu vậy?" Tạ Diễm hỏi. 

Tạ Diễm thực sự khâm phục người đã đặt tên cho loại thuốc mỡ này, đúng là một nhân tài. Nhìn xem, trực tiếp đơn giản đến nỗi, chỉ cần nhìn thoáng qua là mọi người có thể biết ngay công dụng của nó. 

Cố Ngộ Sâm vừa vén chăn điều hòa* trên người Tạ Diễm lên, vừa trả lời: "Hôm qua anh đã mua nó từ bác sĩ Lý."

(*, là một loại chăn mỏng, thường được sử dụng trong mùa hè hoặc khi sử dụng máy điều hòa không khí, giúp giữ ấm mà không quá nóng, rất phù hợp để sử dụng trong phòng có điều hòa.)

Tạ Diễm: "…"

Tạ Diễm dại ra trong chốc lát: "Anh ta không phải là bác sĩ nam khoa sao? Sao lại có kinh doanh ở phương diện này?"

"Khoa Hậu môn – Trực tràng của bệnh viện họ có vẻ khá nổi tiếng." Cố Ngộ Sâm đã cởi bộ đồ ngủ của Tạ Diễm: "Theo lời bác sĩ Lý, loại thuốc mỡ này là do anh ta cùng các bác sĩ khoa Hậu môn – Trực tràng của bệnh viện họ nghiên cứu phát minh ra."

Tạ Diễm còn muốn nói thêm gì đó, nhưng một cảm giác mát lạnh bất chợt ập đến, bộ phận sưng tấy đau đớn lập tức được xoa dịu, toàn thân liền cảm thấy thoải mái. 

Không cần phải nói, hiệu quả đúng thật là không tệ. 

Bác sĩ Lý không hổ là chiêu bài của nam khoa Hòa Tế, không chỉ có phạm vi chuyên môn rộng, mà còn làm rất xuất sắc. 

Ít nhất Cúc Hoa Linh này thật sự là tin mừng* của hoa cúc. 

(*- Phúc âm, là tin mừng rõ rệt về một vấn đề đặc biệt đến từ một nguồn rõ ràng.)

***

Có Hoa Cúc Linh, Tạ Diễm cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!