Chương 3: (Vô Đề)

Người yêu cầu kết bạn với cậu có tên WeChat là bác sĩ Lý Hòa Tế, là anh trai của Lý Trạch Khâm, người chuyên điều trị rối loạn chức năng sinh dục ở bệnh viện nam giới.

Lý Trạch Khâm ló đầu ra từ máy tính đối diện, nói với Tạ Diễm: "Anh tao nói do mày không add friends ổng nên tao đã kêu ổng add mày."

Cậu ta nói xong còn nhướng mày, làm vẻ tao hiểu mà, dù sao thì loại chuyện này chính đương sự hay bạn đời của đương sự cũng không tiện nói, cậu ta là một người bạn tốt, đương nhiên phải hỗ trợ một phen.

Tạ Diễm cảm thấy , liếc nhìn yêu cầu kết bạn do bên kia gửi qua, quả nhiên viết: Anh là anh trai của Lý Trạch Khâm, nó bảo anh kết bạn với em.

Đã như vậy rồi, Tạ Diễm không thể không chấp nhận lời kết bạn.

Đã thêm bạn rồi mà không nói lời nào thì không ổn. Tạ Diễm do dự một lát vẫn nhắn chào hỏi với anh của Lý Trạch Khâm.

Vương Hỏa Hỏa: Xin chào bác sĩ Lý.

Bác sĩ Lý Hòa Tế: Khâm Khâm đã nói với anh về tình huống của em, nhưng mà vẫn hy vọng em có thể dẫn bạn đời của mình tới kiểm tra, để có thể tìm ra nguyên nhân cụ thể gây rối loạn chức năng sinh dục.

Bác sĩ Lý không hổ là bác sĩ, ngay khi nói tới vấn đề này cũng rất nghiêm túc, giống như đang thảo luận về vấn đề học tập vậy.

Vương Hỏa Hỏa: Em thấy anh ấy không có vấn đề gì.

Bác sĩ Lý Hòa Tế: Không có vấn đề gì thì càng tốt, anh chỉ lo là giấu bệnh sợ thầy thôi.

Có lẽ vì đối phương thể hiện tính chuyên nghiệp, Tạ Diễm do dự hồi lâu mới quyết định tìm lời khuyên từ bác sĩ Lý.

Vương Hỏa Hỏa: Bác sĩ Lý, em muốn hỏi anh một câu, làm sao mới tránh làm tổn thương bạn đời của mình?

Vương Hỏa Hỏa: Ví dụ như… Trong tình huống kia.

Không còn cách nào, không chỉ mình Cố Ngộ Sâm là trai tơ, cậu cũng chả có kinh nghiệm gì. Nếu Cố Ngộ Sâm thật sự lớn thì cậu phải sớm có chuẩn bị trước.

Tin nhắn gửi được vài phút vẫn chưa có hồi âm, Tạ Diễm nghĩ có lẽ đối phương đang bận việc gì đó, nên không chờ bác sĩ Lý trả lời đã cất điện thoại vào, bắt đầu bận rộn với công việc trước mắt.

Tới trưa, chị Trần – giám đốc bộ phận gọi cậu vào văn phòng.

Chị Trần chỉ vào chiếc ghế đối diện: "Tiểu Tạ, ngồi đi."

Mặt chị Trần có vẻ rất nghiêm túc, khiến cho người ta có cảm giác điềm tĩnh mạnh mẽ. Trên thực tế, tính cách cô khá tốt, giống một người mẹ trong bộ phận.

Tạ Diễm kéo ghế dựa ngồi xuống: "Chị Trần tìm em có chuyện gì không ạ?"

"Cũng không có gì đặc biệt quan trọng," Chị Trần chống cằm nói: "Lần trước không phải em đã gặp Chu Dĩnh rồi sao? Thấy cô ấy như nào?"

Cô gái lần trước xem mắt với Tạ Diễm tên là Chu Dĩnh, chuyện này đã trôi qua được hai tháng, tại sao đến bây giờ chị Trần mới hỏi?

Chị Trần dường như nhìn thấy được sự nghi ngờ của Tạ Diễm, nói thêm: "Sau khi Chu Dĩnh gặp em thì đi công tác, hôm qua mới về. Con bé nói rất hứng thú với em. Hôm qua vừa về tới đã nhắc đến em với chị, em thấy thế nào?"

Nghe vậy, Tạ Diễm tỏ vẻ một lời khó nói hết: "Chị Trần, cô ấy thật sự nói như vậy với chị à?"

"Làm sao? Em không tin?" Chị Trần nhíu mày: "Con bé đó thật sự có ý với em, nếu không phải thật sự có việc bận, con bé cũng không qua hai tháng mới tìm chị hỏi thăm em."

Nói tới đây, chị Trần có chút bất mãn với Tạ Diễm: "Em cũng thật là, thân là đàn ông thì phải chủ động một chút. Sao lại để một cô gái phải đi vòng vòng hỏi tin tức về mình chứ?"

"Em có chủ động mà." Tạ Diễm tự bào chữa: "Nếu không thứ hai tuần trước em đã không lãnh giấy kết hôn."

Chị Trần: "???"

Chị Trần: "Cái gì? Em lãnh giấy kết hôn? Với ai?"

Chắc chắn không phải Chu Dĩnh, nếu không người ta đã không hỏi thăm Tạ Diễm với cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!