Cố Ngộ Sâm và Tạ Tấn là bạn đại học, còn là bạn cùng phòng ký túc xá.
Lúc vào trường, một người là thủ khoa đại học ở thành phố Kinh, một người là thủ khoa đại học ở tỉnh K, cuối cùng họ tham gia cùng một câu lạc bộ.
Mỗi lần thi, không phải Cố Ngộ Sâm đứng đầu thì chính là Tạ Tấn đứng đầu, mỗi cuộc thi đều là tôi tranh cậu đoạt.
Bọn họ dường như trời sinh không hợp nhau, thói quen sinh hoạt của họ hoàn toàn là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược*.
( *Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược (Khẩu ngữ) ví tình trạng mỗi người làm một cách trái ngược nhau, không có sự phối hợp nhịp nhàng, thống nhất.)
Cố Ngộ Sâm cái gì có thể tiết kiệm đều tiết kiệm, nhưng Tạ Tấn muốn cái gì thì cũng phải là thứ tốt nhất.
Người này coi thường người kia tiêu tiền như nước, còn người kia lại coi thường người này keo kiệt bủn xỉn.
Bọn họ ở cùng phòng ký túc xá trong bốn năm đại học nhưng chưa bao giờ cho đối phương sắc mặt tốt, hai người bạn cùng phòng còn lại sống với hai cái máy lạnh, mỗi ngày đều trôi qua trong lo sợ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình, Cố Ngộ Sâm và Tạ Tấn đều cố ý không liên lạc với nhau, nhưng hai người đều là những tân binh nổi tiếng trong giới kinh doanh, thỉnh thoảng họ sẽ gặp nhau trong các bữa tiệc.
Mỗi lần gặp phải tình huống này, nếu anh ấy không nói móc anh hai câu, anh không đáp trả lại hai câu thì trong lòng đều sẽ cảm thấy không thoải mái.
Lần này Cố Ngộ Sâm vội ra nước ngoài, thư ký đã đặt cho anh một khách sạn hạng sang, đương nhiên là một căn phòng bình thường tương đối phải chăng.
Anh thật sự không ngờ lại gặp được Tạ Tấn, khi ở khách sạn, vị thiếu gia này trước nay luôn ở trong phòng tổng thống trên tầng cao nhất.
Tạ Tấn cũng không nghĩ tới sẽ gặp Cố Ngộ Sâm. Hôm qua anh ấy mới từ một thành phố khác ở nước A đến để giải quyết một số việc, khi đến nơi thì phòng tổng thống đã được đặt hết nên anh ấy đành phải ngủ trong một phòng khách bình thường.
Thảo nào khi ngủ trong phòng khách bình thường anh ấy lại cảm thấy có điểm không thoải mái. Hóa ra là do tên thần keo kiệt Cố Ngộ Sâm muốn tới ở.
Tốt nhất anh ấy nên đổi khách sạn càng sớm càng tốt, ngoài tầm mắt, tâm thanh tịnh*.
( *Ngoài tầm mắt, tâm thanh tịnh (): Nó có nghĩa là bạn không bận tâm đến điều gì đó nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gạt nó sang một bên hoặc phớt lờ nó. Cũng tương tự như câu: Mắt không thấy, tim không đau)
Hai người lời nói bất đồng, nửa câu cũng ngại nói nhiều, sau khi đả kích lẫn nhau, họ đều giả vờ như không nhìn thấy đối phương, chuẩn bị đi qua nhau.
Dường như Cố Ngộ Sâm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, động tác mở cửa dừng lại một chút, xoay người lại gọi Tạ Tấn .
"Tạ Tấn."
Tạ Tấn dừng lại, quay đầu nhìn anh với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
Cố Ngộ Sâm chậm rãi xòe tay trái ra trước mặt Tạ Tấn, để lộ ra chiếc nhẫn trên tay trái, rõ ràng là muốn khoe khoang.
Tạ Tấn nhìn thấy, nhìn Cố Ngộ Sâm như nhìn một kẻ ngốc.
Cố Ngộ Sâm nhắc nhở Tạ Tấn: "Tôi đã kết hôn."
"Cậu kết hôn thì tôi cũng đâu quan tâm…" Lời còn chưa nói hết đã nghẹn lại trong cổ họng, ký ức lãng quên một lần nữa quay về, Tạ Tấn không nhịn được chửi tục: "Mẹ kiếp!"
Sau khi Tạ Tấn vào đại học không lâu đã cãi nhau với Cố Ngộ Sâm một lần, Tạ Tấn chướng mắt bộ dạng keo kiệt của Cố Ngộ Sâm, lúc cãi nhau, anh ấy đã cố ý giễu cợt Cố Ngộ Sâm nói: "Cậu xứng đáng cả đời không tìm được bạn gái, sau này ai ở bên cạnh cậu thì thật xui xẻo. Tôi sẽ chờ xem, sau này nếu có ai kết hôn với cậu, tôi sẽ tặng cho người đó một ngôi nhà, động viên người đó dũng cảm đã sẵn lòng gả cho cậu!"
Lúc đó tuổi trẻ khí phách, cái gì cũng dám nói, nhưng hiện tại những lời này như sấm đánh bên tai, mặt Tạ Tấn lập tức trở nên xanh mét.
Mẹ nó, sao tên khốn Cố Ngộ Sâm lại nhớ rõ lời mình nói như vậy?
"Cố Ngộ Sâm, thậm chí cậu còn không muốn mua nhà cho vợ mình à?" Tạ Tấn chế nhạo: "Vậy tôi thật sự thấy tiếc cho vợ cậu."
Cố Ngộ Sâm: "Nhà không thành vấn đề, khi về nước tôi sẽ mua."
Ngôi nhà hiện tại quá nhỏ, có nhiều việc làm cũng không thuận tiện. Hơn nữa, nếu vừa rồi Tạ Tấn không nhắc tới, anh cũng sẽ không nhớ tới Tạ Tấn từng nói sẽ tặng cho bạn đời mình một căn nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!