Chương 107: Ngoại truyện 7 (Hoàn toàn văn)

Ngoại truyện 7

"Bé Diễm, em tới đâu rồi?" Giọng nói của Tạ Tấn vang lên từ điện thoại: "Có cần anh cho người đến đón em không?"

Năm nay Tạ Tấn đã là sinh viên năm cuối, Tạ Hành Đông có ý định cho Tạ Tấn tiếp quản Bất động sản Hành Đông, vậy nên từ khi lên đại học, nghỉ hè đã không thuộc về anh ấy, trực tiếp vào làm việc ở Bất động sản Hành Đông.

Năm cuối đại học cần phải đi thực tập, Tạ Hành Đông chỉ cần phất tay, Tạ Tấn đã trở thành thực tập sinh của Bất động sản Hành Đông, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.

Hôm nay là khai giảng của năm nhất, là ngày rất quan trọng đối với Tạ Diễm, trước đó Tạ Tấn và Tạ Hành Động định đưa Tạ Diễm đến trường, ngặt nỗi sáng sớm hôm nay họ nhận được cuộc gọi từ công ty, báo rằng có cuộc họp khẩn cấp cần họ phải có mặt, thế nên đành phải để Tạ Diễm tự đến Đại học Thanh Hoa nhập học.

May mà trường nằm trong Thành phố Kinh, hồi cấp ba Tạ Diễm cũng đã đến đây mấy lần, coi như cũng quen đường quen lối, không cần Tạ Tấn và Tạ Hành Đông đưa đi.

Dù vậy nhưng Tạ Tấn vẫn dành ra mười mấy phút để gọi cho Tạ Diễm.

"Em tới trường rồi ạ, anh không cần gọi người đến đón em đâu, Cố Ngộ Sâm sẽ tới đưa em đến ký túc xá." Tạ Diễm một tay đẩy hành lý, một tay cầm điện thoại nói chuyện với Tạ Tấn.

Tạ Tấn ở đầu dây bên kia nghe thấy cái tên Cố Ngộ Sâm thì lông mày khẽ nhíu lại, nhưng phải công nhận, so với những người khác, anh ấy cảm thấy Cố Ngộ Sâm đáng tin hơn hẳn.

Tạ Tấn: "Được rồi, khi nào em sắp xếp ổn thỏa ở trường thì gọi cho anh."

Tạ Diễm đáp: "Dạ."

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Tạ Tấn, Tạ Diễm đẩy hành lý vào trường.

Hôm nay là ngày đầu khai giảng, trường học rất đông đúc, ngoại trừ tân sinh viên và người nhà, còn có các tình nguyện viên đeo dải lụa chào mừng tân sinh viên.

Tạ Diễm vừa bước xuống xe đã có người chú ý đến cậu, chủ động tiến đến hỏi thăm.

"Chào em? Em là sinh viên khoa nào? Để anh dẫn em đi." Người nói chuyện là một cậu sinh viên để tóc húi cua, gương mặt góc cạnh đẹp trai, thân hình cường tráng ẩn dưới lớp áo ngắn tay.

"Cảm ơn anh ạ." Tạ Diễm lắc đầu từ chối ý tốt của đối phương: "Lát nữa anh của em sẽ đến đón em."

Cậu sinh viên tóc húi cua hơi ngạc nhiên: "Anh của em cũng học trường mình hả?"

"Dạ đúng rồi." Nhắc đến Cố Ngộ Sâm, nét mặt Tạ Diễm dịu lại theo phản xạ tự nhiên: "Anh ấy học Ngành Tài Chính ạ." 

Tạ Diễm đã nói như thế, cậu sinh viên tóc húi cua kia đâu thể nào giật lấy hành lý của Tạ Diễm rồi dẫn cậu đến ký túc xá được, anh ta đành rời đi, nhưng rồi anh ta như chưa chịu từ bỏ ý định, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Tạ Diễm.

Nhưng chưa nhìn được bao lâu, tiếng xôn xao phía trước đã hấp dẫn sự chú ý của anh ta.

Cậu sinh viên tóc húi cua nhìn về nơi đang hỗn loạn, anh ta liền nhìn thấy Cố Ngộ Sâm đang đi về phía bên này.

Đương nhiên anh ta biết Cố Ngộ Sâm, đây chính là nhân vật nổi tiếng của Đại học Thanh Hoa, là bảo bối được các giáo sư nâng niu, cũng là nhân vật được xếp trong hàng ngũ hotboy trong mắt sinh viên của trường.

Ba năm qua có rất nhiều người chủ động tấn công Cố Ngộ Sâm, nam có nữ có, nhưng kết quả đều thất bại quay về.

Đã từng có Tạ Tấn cùng với Cố Ngộ Sâm được mệnh danh là hai anh đẹp trai khó chinh phục nhất của Khoa Kinh Tế, thế nhưng học kỳ trước Tạ Tấn đã sánh đôi cùng người đẹp băng giá của Khoa Y, Cố Ngộ Sâm thì vẫn độc thân đến tận bây giờ.

Trên diễn đàn trường còn có vụ cá cược: Cố Ngộ Sâm sẽ độc thân trong suốt quãng thời gian học đại học.

Nhưng lúc này, cậu sinh viên tóc húi cua đang đơ cái mặt ra nhìn Cố Ngộ Sâm đi đến chỗ tân sinh viên mình vừa bắt chuyện ban nãy, thuận tay cầm lấy hành lý của tân sinh viên ấy, tay còn lại thì nắm tay người ta.

Hai người đứng cạnh nhau cử chỉ thân mật, không cần nghĩ cũng biết quan hệ của họ.

Thế mà trước đó anh ta còn ngây thơ cho rằng, người anh mà cậu tân sinh viên xinh đẹp kia nói là anh trai, ai ngờ lại là anh yêu chứ!

Sinh viên tóc húi cua vô cùng kinh ngạc.

Người có tâm tình giống với cậu sinh viên tóc húi cua kia không ít, nhiều tân sinh viên không biết Cố Ngộ Sâm chỉ trầm trồ trước nhan sắc thần tiên của anh và Tạ Diễm, còn sinh viên của các khóa trước thì như bị bom đạn oanh tạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!