Chương 103: Ngoại truyện 3

Ngoại truyện 3

"Anh muốn đi cùng em hả?" Tạ Diễm thấy hơi khó hiểu, ánh mắt tự nhiên rơi vào tấm thiệp mời đặt trên bàn trà.

Cậu với tay lấy tấm thiệp mời, mở ra, sau khi nhìn thấy dòng chữ bên trong kèm theo hình trái tim nhỏ xinh kia, cậu đã hiểu.

"Anh." Tạ Diễm ngẩng ghé sát lại bên Cố Ngộ Sâm, cười chọc ghẹo anh: "Anh ghen hả?"

Không đợi Cố Ngộ Sâm trả lời, Tạ Diễm lại cười nói: "Có phải em nên thấy may mắn vì anh nhìn thấy tấm thiệp mời này sau bữa ăn không? Nếu anh nhìn thấy trước bữa ăn, vậy hôm nay chẳng phải em sẽ phải ăn món sườn xào chua ngọt chua đột biến rồi sao?"

Cả người đều dựa hết lên người Cố Ngộ Sâm, cười híp cả mắt.

Nửa năm không gặp, dáng vẻ ghen tuông của Cố Ngộ Sâm vẫn đáng yêu như ngày nào.

Tạ Diễm cười cười, rồi hôn Cố Ngộ Sâm, vừa hôn vừa nói: "Tối nay chúng ta cùng đi tham gia tiệc tối nhé."

Hai người quấn quýt nhau suốt cả buổi chiều trong căn hộ, đã xa cách nhau nửa năm, giờ được gặp lại, hai người dính chặt nhau như dính keo, lúc nào cũng muốn dính ấy nhau, dù không làm mấy chuyện kéo khoảng cách tiếp xúc xuống số âm thì cũng muốn từng giây từng phút nhìn thấy đối phương.

Đôi khi chỉ cần ánh mắt chạm nhau cũng đủ khiến Tạ Diễm cảm thấy ngọt ngào trong lòng, rồi lại nhịn không được mà nghiêng người ra hôn Cố Ngộ Sâm.

Thoáng cái đã đến năm giờ chiều.

Thời gian tổ chức tiệc là bảy giờ tối, địa điểm tổ chức cách căn hộ của Tạ Diễm hơi xa, họ định xuất phát lúc năm giờ rưỡi.

Khoảng năm giờ hơn, Cố Ngộ Sâm đi vào phòng ngủ thay đồ.

Du học sinh người Hoa tụ tập tổ chức tiệc mừng năm mới nên cũng không quá trang trọng, chỉ là dịp để mọi người tụ họp, cùng xem Gala Mừng Xuân rồi trò chuyện nên không có yêu cầu gì về trang phục, ăn mặc thoải mái là được.

Tạ Diễm sợ lạnh nên định mặc áo lông.

Nhưng khi cậu nhìn thấy Cố Ngộ Sâm đi từ trong phòng ra, cậu trợn mắt há hốc mồm luôn.

Cậu nhìn Cố Ngộ Sâm từ trên xuống dưới một lượt.

Tây trang phẳng phiu, giày da sáng bóng, tóc chải gọn gàng, cùng với cái áo khoác đen đậm chất sếp tổng quyết đoán.

Lại thêm gương mặt lạnh lùng của Cố Ngộ Sâm, chỉ cần đứng yên một chỗ cũng có thể toát ra khí chất, như thể đang tuyên bố anh là sếp tổng hàng thật giá thật!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Cố Ngộ Sâm vốn dĩ rất điển trai, dáng người lại đẹp, nếu mặc như thế này ra ngoài chắc chắn sẽ thu hút mọi ánh nhìn.

Tạ Diễm cũng đã biết nguyên nhân Cố Ngộ Sâm ăn mặc như thế.

Nhịn không được phì cười, cậu nhân lúc Cố Ngộ Sâm quay sang liền hôn anh một cái.

"Em cũng đi thay đồ."

Cố Ngộ Sâm đã ăn mặc trang trọng như kia rồi, đương nhiên cậu cũng phải ăn mặc chỉnh tề chút, để cho người khác nhìn vào là biết ngay cậu và Cố Ngộ Sâm là một đôi.

Không bao lâu sau, Tạ Diễm thay xong đồ cũng đi ra.

Cậu mặc bộ tây trang cùng màu với Cố Ngộ Sâm, không chỉ cùng màu mà còn cùng kiểu dáng, nhìn thoáng qua là biết hai người họ đang mặc đồ đôi.

Có điều Tạ Diễm sợ lạnh nên đã đổi áo khoác đen bên ngoài thành áo lông. Đến chỗ tổ chức tiệc tối có điều hòa, khi đến đó rồi cậu sẽ cởi áo lông ra, chẳng phải là sẽ để lộ ra cậu và Cố Ngộ Sâm mặc đồ đôi rồi sao?

Tạ Diễm tính toán rõ ràng trong lòng, cậu đi đến bên cạnh Cố Ngộ Sâm, nắm tay anh: "Chúng ta đi thôi."

Cố Ngộ Sâm không đi ngay mà đến kiểm tra lại đồ Tạ Diễm mặc, thấy cậu mặc đủ ấm rồi mới nhét tay Tạ Diễm vào túi áo lông, cùng nhau ra ngoài.

***

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!