Chương 3: (Vô Đề)

Sau khi làm lại, cảnh tình cảm mãnh liệt của ngày thứ hai cuối cùng cũng thuận lợi quay xong.

Buổi sáng ngày thứ ba, Hà Tu Ý lại phải quay một cảnh nữa.

Lần này, là cảnh phía sau.

Hà Tu Ý nằm lì trên giường, Tả Nhiên hôn lên lưng anh.

Lý Triêu Ẩn tạo hình quần áo cho cả hai một lúc lâu mới tạo ra được một cảnh tương đối "gợi cảm xinh đẹp". Anh ta quay lại máy theo dõi, hô "Toàn trường quay yên tĩnh, cảnh 113, máy quay 1A, lên."

Hà Tu Ý ghé vào trên giường lớn, vài giây sau liền cảm nhận được một đôi môi ấm áp dán lên gáy.

Sau đó, nụ hôn kia chậm rãi lướt xuống, dọc theo cột sống của Hà Tu Ý, đến thẳng chỗ ngang thắt lưng thì ngừng lại. Tả Nhiên vươn đầu lưỡi, liếm lên đó, Hà Tu Ý hơi uốn éo, làm ra một vẻ vô cùng động tình. Tả Nhiên mở to hai mắt trong sáng, ngước lên nhìn Hà Tu Ý, lưỡi lướt qua da anh, một lúc lâu sau, mới mím môi, tiếp tục thăm dò xuống dưới.

Khoảng mười giây sau, Hà Tu Y đột nhiên cảm thấy một thứ gì đó mềm mại xẹt qua xương cùng của mình.

Đầu óc anh lập tức trống rỗng.

Tả Nhiên, đang liếm xương cùng của anh!

Toàn thân Hà Tu Ý như bị điện giật, rùng mình một cái, run lên, cả người tê dại.

"…." Anh thật sự không thể tin được Tả Nhiên đang làm chuyện này.

Xương cùng, là điểm khởi đầu của khe mông, khoảng cách đến nơi dơ bẩn nhất kia, chỉ chưa tới mười centimet.

Tả Nhiên…. Sao có thể liếm cả những nơi như thế?!

Ảnh đế này cũng quá là chuyên nghiệp đi!

Quả nhiên là nghiện diễn!

Lẽ nào chỉ có người hi sinh đến nước này mới có thể giành được danh hiệu ảnh đế?

Hà Tu Ý tâm tình phức tạp, vừa kính nể, vừa thương xót theo một khía cạnh khác.

Quay xong "tiền hí", Lý Triêu Ẩn cho bọn họ nghỉ ngơi một chút.

Hà Tu Ý vẫn đắn đo việc Tả Nhiên liếm xương cùng của mình, cảm thấy hết sức có lỗi, vì thế mặc xong quần áo liền đi đến lấy một chai nước trên bàn và một cái cốc giấy, đưa cho Tả Nhiên "Ảnh đế, súc miệng đi, nhổ ra cốc này là được."

"…."

Tả Nhiên cụp mắt nhìn lướt qua, nhận lấy "Cảm ơn."

"Không có gì." Hà Tu Ý hơi xấu hổ, cười cười, vội vã rời đi.

Chờ anh hết bận việc của mình quay lại bàn thì thấy, cả nước và cốc đều bị Tả Nhiên đặt lại lên đó.

Hà Tu Ý nhìn nhìn, Tả Nhiên không hề uống một ngụm nào.

Hà Tu Ý còn chưa kịp nghĩ xong việc Tả Nhiên tại sao lại không uống nước, Lý Triêu Ẩn đã kêu hai người về giường để quay cảnh chính.

Cảnh này có độ khó không nhỏ, quay xong cũng mất ba tiếng.

Hà Tu Ý còn đỡ, bởi vì anh chỉ có nằm yên ở trên giường, nhưng Tả Nhiên thì khác, chống đỡ gần ba tiếng liền mà không được nghỉ ngơi mấy.

Hà Tu Ý rất kinh ngạc về sức mạnh và thể lực của Tả Nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!