Chương 5: (Vô Đề)

Mặc vào quần dài bằng bông Lương Mỹ Cơ đưa cho mình, Hàn Thiếu Đồng không thể không bội phục ánh mắt thẩm mỹ của Tiểu Mỹ, vĩnh viễn vẫn tốt hơn so với trang phục ngu ngốc này của cô.

Cô vốn là người đơn giản, bị Tiểu Mỹ sắc bén phê bình giống như một khối vải rách cả chó cũng sẽ không dùng để làm cái đệm ngủ ở phía trên!

Mặc dù không cam tâm lựa chọn của mình bị phê bình không đáng giá, nhưng Tiểu Mỹ đưa cho cô chiếc quần dài này, xác thực so với cái cô lấy thì tốt hơn nhiều.

Xem xét kỹ lưỡng trang phục của mình ở trước gương to ── mái tóc dài đến eo được nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp taọ thành búi tóc cao quý hào phóng, lấy một trâm cài tóc Dương Tuấn Ngạn tặng cố định, như thục nữ cổ điển.

Sau đó, Tiểu Mỹ trang điểm ở mi mắt, rõ ràng đem ưu điểm của cô là đôi mắt to lộ ra ngoài, ở trên gương mặt của cô đánh má hồng, để cho sắc mặt đỏ thắm, tại môi cô thoa một tầng son bóng, để cho đôi môi cô giống như là dụ người nhất, mê hoặc người khác tiến lên nhẹ nếm.

Hàn Thiếu Đồng đối với sự khéo tay của Lương Mỹ Cơ hài lòng cực kỳ.

"Aizz, Tiểu Đồng, tớ thật sự là không hiểu Dương Tuấn Ngạn rốt cuộc có cái gì tốt? Anh ta đáng giá cho cậu vì anh ta thay đổi nhiều như vậy sao?" Lương Mỹ Cơ nhìn Hàn Thiếu Đồng hỏi tại sao vì người đàn ông kia bắt ép mình mặc đồ mà mình không thích.

Hàn Thiếu Đồng lôi kéo chỉnh sửa áo, dừng lại mới trả lời sau: "Anh ấy đương nhiên đáng giá." Anh đối với cô tốt như vậy, nếu như không thay đổi báo đáp anh, thế nào cũng nói không thông chứ?

"Tiểu đồng, cậu thật thương anh ta như vậy sao?" Lương Mỹ Cơ thủy chung không hiểu, Bạch Diện Thư Sinh kia rốt cuộc có cái gì tốt, làm cô nàng này trời sanh không chịu nghe lời cam tâm thay đổi vì anh.

Nghe vậy, Hàn Thiếu Đồng cứng đờ. Yêu sao?

Vẫn đắm chìm ở trong sự săn sóc dịu dàng của Dương Tuấn Ngạn, cô chưa bao giờ nghĩ tới, mình là yêu hay không yêu anh.

"Tiểu đồng, cậu làm sao vậy?"

"Tớ... Dĩ nhiên thương anh ấy, nếu không cũng sẽ không vì anh ấy thay đổi nhiều như vậy không phải sao?" Hàn Thiếu Đồng lộ ra nụ cười yếu ớt, lại cảm giác đáp án này không cách nào thuyết phục mình.

Tại sao phải cảm thấy một chút lực thuyết phục cũng không có đây?

Vì Dương Tuấn Ngạn, cô buông tha mái tóc ngắn, giữ lại mái tóc dài đến eo; vì anh, cô bỏ qua áo sơ mi thích nhất, quần jean, mặc vào quần dài chán ghét nhất; vì anh, cũng vì lấy lòng cha mẹ anh, cô cố ý chạy đi Mĩ học, thay đổi quá khứ phóng túng.

Ở trước mặt anh, cô là một thục nữ, không còn là cô gái nhỏ liều lĩnh càn rỡ trước kia. Nếu như không phải là thương anh, cô làm sao có thể thay đổi nhiều như vậy, vì chính là lấy lòng anh?

Nhưng là... cô thật thương anh sao?

"Aizz, tớ thật sự nhớ Hàn Thiếu Đồng chân thật trước kia." Lương Mỹ Cơ nhìn chằm chằm khuôn mặt Hàn Thiếu Đồng, than nhẹ một tiếng. "Cậu bây giờ, giống như là một đứa trẻ không có linh hồn, rất giả dối."

Cô nàng cá tính trước kia đã chạy đi nơi nào?

Một đứa trẻ không có linh hồn? Ở trong mắt Tiểu Mỹ cô chỉ là một đứa trẻ không có linh hồn?

"Tiểu Mỹ, tớ phải đi." E sợ phải đối mặt với vấn đề bén nhọn của Lương Mỹ Cơ, Hàn Thiếu Đồng cầm túi xách lên, vội vã cáo từ.

"Tiểu Đồng, cậu thật hiểu rõ ràng là có muốn loại tình yêu giả dối này sao?" Lương Mỹ Cơ một kích trí mạng Hàn Thiếu Đồng trước khi cô đi ra khỏi cửa.

Yêu giả dối? Cô đối với Dương Tuấn Ngạn là yêu giả dối?

Thình lình, Hàn Thiếu Đồng nhớ tới chuyện xưa trong thần thoại Hy Lạp Apollon cùng Daphne.

Thần Thái Dương Apollon anh tuấn mê người bị ái thần Cupid bắn trúng tên tình yêu, yêu con gái xinh đẹp Daphne. Mà Daphne xinh đẹp bởi vì bị tên tình yêu bắn trúng, nhất định cuộc đời này cùng Apollon kết quả yêu say đắm.

Cô trước kia sẽ yêu thích chuyện thần thoại xưa, thở dài hai người bởi vì trò đùa dai của Cupid mà không cách nào kết hợp. Cô thường ảo tưởng, nếu Cupid không có trò đùa dai, hai người bọn họ rốt cuộc sẽ có nhiều hạnh phúc.

Nhưng là Tiểu Mỹ một câu phá đi lời nói dối này. Nếu không phải bị Cupid ái mộ bắn trúng, tự phụ như Apollon làm sao có thể sẽ yêu Daphne xinh đẹp lại bình thường?

Tình yêu của Apollon, là giả dối! Anh làm tất cả, bao gồm tất cả hành động lấy lòng Daphne, chẳng qua là một phần giả dối thôi...

Cho nên, vì để Dương Tuấn Ngạn tốt cô hiện tại làm tất cả, để cho mình trở thành "đứa trẻ không có linh hồn" trong miệng Tiểu Mỹ, cùng Apollon có cái gì khác nhau?

Cô thật... Không thương Dương Tuấn Ngạn sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!