Chương 18: (Vô Đề)

Thiều Âm không ngờ Quý phi lại nhanh chóng triệu nàng đến như vậy.

Hôm nay vốn là ngày nghỉ của nàng. Khi thấy một thái giám đứng trước phòng mình, nàng nghĩ ngợi một lát rồi vẫn quyết định mượn danh Hoàng hậu:

"Công công, nếu muốn đến cung Quý phi, e rằng cần xin chỉ thị của Hoàng hậu nương nương trước."

Thái giám kia nhìn Thiều Âm đầy khó tin:

"Chuyện này cần gì xin chỉ thị của Hoàng hậu nương nương?"

Hắn không hiểu vì sao một kẻ như Thiều Âm lại có thể được cả hai vị chủ tử sủng ái như vậy:

"Ngươi định khiến hai vị nương nương vì ngươi mà nảy sinh hiềm khích sao?"

Hắn bĩu môi liếc nàng một cái, giọng đầy mỉa mai:

"Ngươi xin chỉ thị Hoàng hậu nương nương là muốn để người đi tìm chủ tử của chúng ta, tranh cãi vì ngươi à?"

Hắn cười lạnh:

"Hoàng hậu nương nương và nương nương nhà ta xưa nay hòa thuận. Ta khuyên ngươi một câu, đừng tưởng mình được chủ tử yêu thích liền nghĩ họ sẽ tranh giành ngươi."

"Ngươi chẳng phải hoàng đế, thì ai giành với ai chứ."

Thái giám bên Quý phi vô cùng khinh thường.

Thiều Âm rũ mắt, không phản bác.

Cuối cùng, nàng vẫn quyết định đi theo vị công công kia đến cung Quý phi. Nàng biết rõ, chuyện này không thể đẩy cho Hoàng hậu.

Nàng biết rõ thân phận mình thấp kém, chẳng có tài đức gì, càng không thể để Hoàng hậu vì nàng mà nhúng tay vào quan hệ nhân tình phức tạp như vậy.

Nàng quyết định tự mình đi, tìm cơ hội nói rõ ràng.

Thấy Thiều Âm ngoan ngoãn đi theo, vị thái giám kia mới hiện ra vẻ hài lòng.

Tuyết trong cung đã được quét sạch, nhưng gió vẫn lạnh đến thấu xương. Thiều Âm đi theo sau hắn, thân thể như muốn đông cứng lại.

Từng cơn gió buốt như dao cắt vào người. Trong lòng nàng chợt hiện lên hình ảnh những binh lính nơi biên ải, không biết bên phía Hoàng hậu và Quý phi đã làm tới đâu rồi, không biết quân phí đã được chuẩn bị ra sao.

Cùng lúc ấy, một tiểu thái giám đi vào Khôn Ninh cung, sau khi thông báo thì được dẫn vào gặp Hoàng hậu:

"Nương nương, nô tài vừa thấy Thiều công công đi theo đại thái giám bên người Quý phi nương nương."

Vừa thấy tiểu thái giám này xuất hiện, sắc mặt Hoàng hậu đã lạnh xuống.

Nghe xong những lời này, sắc mặt nàng càng khó coi. Nàng đặt tách trà xuống, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo. Trong phòng lập tức trở nên im phăng phắc, không ai dám thở mạnh, thậm chí không cảm nhận được cả hơi ấm từ lò sưởi.

Như Ý khẽ khàng nói:

"Có lẽ... Thiều công công có việc gấp."

Ngay cả Tô Trung Kiệt cũng lên tiếng:

"Nếu là Quý phi nương nương đích thân sai người tới mời, e là Thiều công công không tiện từ chối."

Hoàng hậu khẽ vuốt ngón tay cái và trỏ, rồi lạnh lùng đứng lên:

"Vậy thì đi xem thử."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!