Chương 6: (Vô Đề)

" Làm ơn ai đó giúp tôi với

Làm ơn..."

- XE ĐẾN NƠI RỒI MÀY XUỐNG XE CHO TAO

- Cháu xuống đi, đừng ở đây làm xấu mặt cô thêm nữa!

-KHÔNG THẢ TAY TÔI RA HUHUHU TÔI KHÔNG QUEN MẤY NGƯỜI HUHUHUHU

- XUỐNG ĐÂY!!!!!!

- KHÔNG!!! HUHU

Bị lôi xềnh xệch xuống xe, nó khóc càng ngày càng lớn, kêu gào tới mức giọng khàn đi một cách tuyệt vọng

"Sao họ có thể coi lời cầu cứu của mình như không vậy?

Họ vô cảm vậy?

làm ơn

...

Làm ơn

..."

- Ông kia ông làm gì vậy?

Giọng nói đó...

Mắt nó đẫm lệ ngước nhìn lên, nấc lên thổn thức, mọi cảm xúc vỡ òa.

- Nam... Nam... huhu

"Chồng hờ" và người "cô rơi" ngạc nhiên, trước mắt họ là cậu thanh niên điển trai, với khuôn mặt lạnh như băng, cao lớn, mặc đồng phục học sinh

Tiếng ồn ào khiến người đi đường dừng lại càng ngày càng đông

- MÀY LÀ THẰNG NÀO? VIỆC NHÀ TAO KHÔNG KHIẾN MÀY QUẢN!!!

Người đàn ông đó lấy lại bình tĩnh liền gào lên

Tiếng xì xào bàn bán càng ngày càng lớn

Nam tiến tới, kéo tay nó, trừng mắt với hắn

- Thả tay ra

- À HAY MÀY LÀ BỒ NÓ? THẰNG CHÓ NÀY VỚI CON LĂNG LÒA

Bà cô đứng cạnh cũng cùng phụ họa

- Tao gặp thằng này qua nhà mày mấy lần, chắc chắn là mày dụ dỗ cháu tao, phá nát hạnh phúc nhà nó

Nước mắt rơi xuống liên tục, nó chỉ biết nhìn xung quanh lắc đầu

Được đà người đàn ông đó giơ tay ra tát nó

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!