Chương 45: (Vô Đề)

Nó vui vẻ bước ra chờ anh đến, lòng rất vui mừng vì nhờ việc học đã quen được một đồng minh mới, đáng yêu. Mải suy nghĩ, nó đứng cười một mình như tự kỷ mà anh tới lúc nào cũng không hay.

Anh dừng xe lại, mọi hành động của nó đều được lọt vào mắt anh.

- Anh thấy hết rồi à?

Cái gật đầu của anh cùng nụ cười gượng gạo làm nó vừa ngạc nhiên, vừa ngại ngùng.

- Hix nhìn em đần lắm đúng không?

- Không đâu!

Nó biết chắc anh chỉ nói vậy để an ủi nó thôi mà

- Nhưng...

Chưa nói hết, bàn tay to, ấm áp của anh đã đặt trên đầu nó.

- Anh thấy rất đáng yêu!

Nói rồi anh đưa nó mũ bảo hiểm.

Nó có nghe nhầm không?

...

"Cảm giác cứ nâng nâng vậy nè"

- Em đội vào đi

Thấy nó cứ đờ đẫn anh liền mỉm cười, thúc giục làm nó giật mình, luống cuống đội mũ.

Nhưng... thật tệ!

Cái mũ như đang phản bác nó, mới hồi chiều còn đội ngon lành mà giờ sao khó vậy?

Nó loay hoay mãi, lúng túng nhìn anh khó xử, chắc chắn anh đang nghĩ "con bé này ngốc quá có cái mũ mãi cũng không đội xong mà", mặt nó tê rần vì xấu hổ.

- Đợi em một tẹo!

Hai tay nó cứ thế mò mẫn chỉnh sửa quai mũ, vụng về, anh thấy vậy liền dựng xe, cúi xuống chỉnh mũ giúp nó.

Hành động của anh khiến nó đứng hình trong chốc lát, cảnh tượng sao giống phim tình cảm dài tập của Hàn Quốc vậy?

Tim nó đang đập thình thịch, liên hồi.

Mồ hôi cứ đua nhau tuôn ra

Nó có thể cảm nhận được mùi hương trên tóc anh, trên áo anh rất rõ, mặt anh cũng sát nó quá...

Nó không dám nhìn anh nữa vì sợ...

Tách

Tiếng quai mũ đã được cài

...

Nhưng tại sao tay anh vẫn trên cằm nó

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!