- Hôm nay tôi bận rồi! Tạm nghỉ vài hôm! Bà ở nhà tự học đi!
Vừa tan học, Nam liếc nhìn đồng hồ, rồi nhanh chóng thu dọn sách vở.
- Ờ! Mà ông đi đâu mà vội vậy?
Cậu khoác cặp lên, vội vã chạy, ra đến cửa lớp không quên quay lại nhắc nó
- Nhớ về thẳng nhà!
Thấy nó gật đầu cậu mới đi, nó đứng ngẩn tò te nhìn theo cậu. Đây là lần đầu nó thấy cậu vội vã như vậy làm nó tò mò, Dương nhìn theo hướng nó đang nhìn, huých tay nó cái.
- Ê làm gì mà như mất hồn vậy?
- Không có gì!
Vân Anh từ ngoài cửa chạy vào, như bắt được vàng nhỏ hí hửng thông báo cho nó và Dương.
- Mấy bà ơi Nam đang đi cùng đứa nào xinh lắm! Ở sân trường kìa!
Thịch
...
Có phải tim nó vừa hẫng đi một nhịp?
Có phải nó thấy tim nhói lên không?
Sao nó cứ cảm giác khó chịu sau khi Vân Anh nói câu đó?
Nó và Dương vội chạy ra hành lang, ngó xuống sân trường.
Trong sân trường đông đúc học sinh ra về, đồng phục cũng cùng một màu trắng nhưng nó lại có thể nhìn ngay ra cậu. Cái người cao cao, không quá gầy với mái tóc màu đen hơi rối, đi cạnh cậu là một cô gái. Nhìn từ trên xuống nó cũng có thể biết cô gái đó xinh như thế nào, mái tóc cụp màu hạt dẻ trông mới đáng yêu, trẻ con làm sao. Cô gái đó đi bên cậu mới giống một cặp làm sao.
Cậu chưa bao giờ thân mật với cô gái khác mà?
- Ê Linh bà là bạn thân mà bà không biết Nam có bạn gái à?
Vân Anh huých tay nó, mắt không rời khỏi cặp tiên đồng ngọc nữ đang sánh bước dưới sân.....
Hồi lâu không thấy hồi âm, Dương và Vân Anh cùng quay ra nhìn, cả hai đều giật mình vì vẻ mặt ngạc nhiên của nó.
Cặp đôi dưới sân giờ như cái gai trong mắt nó, mọi hành động quan tâm của cậu với cô gái đó đều làm nó khó chịu... không phải nói rất khó chịu mới đúng. Nó hằn học đi vào lớp, không thèm cho vở vào cặp, cứ thế vơ đại cầm trên tay, rảo bước xuống cầu thang trong sự ngỡ ngàng của hai đứa bạn. Sực tỉnh, tuy không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng thấy thái độ của nó làm cả hai hiếu kỳ không hiểu nó định làm gì liền đuổi theo.
- Linh ơi đợi bọn tôi!!!
***
Gần đến chỗ cậu, nó cố điều chỉnh nhịp thở, bước tới uy nghiêm... khuôn mặt tươi cười nhảy ra trước mặt cậu và cô... trông không khác gì một con khỉ
- A! Thì ra có bạn gái rồi, bận hẹn hò nên mới cho tôi nghỉ nhé! Khao đê!
Dương và Vân Anh vừa đuổi kịp thấy nó nói câu đó suýt té ngửa.
- Cậu nói tiếp đi!
Nam không hề quan tâm, tiếp tục nói chuyện với cô bạn coi nó như người vô hình.
Cô bạn đó thì ngạc nhiên nhìn nó từ đầu tới cuối rồi nhìn sang cậu, như phát hiện ra điều thú vị, cô liền bật cười, thân thiện chào nó
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!