- Xin chào tập thể 10a2! Từ giờ tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp!
Giáo viên mới bước vào, không chói lóa, không quá đẹp nhưng lại rất thu hút ánh nhìn của nó. Đó là một thầy giáo trẻ, ăn mặc lịch lãm phong độ, khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông rất quyến rũ. Nó thấy hơi ngờ ngợ, nhìn thầy chăm chú tới mức muốn xuyên thủng thầy, rồi lại lắc đầu nguầy nguậy làm nhỏ Dương ngồi cạnh tò mò, thì thụp hỏi
- Bà sao vậy?
- Không sao!
Nó không quay ra nhìn nhỏ mà đắm đuối ngắm thầy khiến nhỏ à lên tiếng, cười nguy hiểm rồi không làm phiền nó nữa.
- Tôi tên Hà Anh Tuấn, tên rất giống ca sĩ đúng không? Tôi là một ví dụ điển hình cho một cái tên hai số phận...
Thầy nói chuyện pha chút tếu hài làm cả lớp cuời ầm. Còn nó thì đang vắt óc suy nghĩ.
"Có phải mình quen thầy ở đâu rồi không nhỉ?"
- Tôi sẽ là giáo viên chính thức dạy thể dục của lớp. Chứ không phải văn đâu nhé...
Những câu nói của thầy lọt vào tai nó chẳng được bao nhiêu, nó chỉ có một suy nghĩ duy nhất "thầy nhìn quen quá!"
"Nếu bỏ cái lớp keo vuốt tóc kia xuống?"
- Tôi năm nay 23 tuổi. Tôi đang là giáo viên dạy tiếng Anh ở trung tâm Apolo, do muốn thử thách bản thân nên tôi đã học sư phạm nhân tiện trường ta đang thiếu giáo viên có thể phụ trách lớp nên tôi đã xin phép vào tạm...
"Bỏ cặp kính kia đi!!!"
- Các em đừng nghĩ giáo viên trẻ là có thể...
- Aaa
Cả lớp theo phản xạ đồng loạt hướng về phía phát ra âm thanh ngắt ngang câu nói của thầy.
Như tìm ra được một bí mật siêu kinh điển, nó hét lên, tay chỉ thẳng vào mặt thầy Tuấn. Biết phản ứng của mình hơi quá, nó liền thu tay lại, nhìn xung quanh bằng ánh mắt e ngại, cười hờ xin lỗi, ngồi xuống, ôm mặt than trời trách đất.
"Đi đâu cũng là ngõ cụt!"
- Em có ý kiến gì sao?
- dạ không ạ!
Nó xua xua tay dứt khoát không dám nhìn mặt thầy, người nóng ran, mặt đỏ như trái cà chua.
Cả lớp rầm rầm vì biểu hiện khác lạ của nó, thắc mắc tự dưng sao nó như vậy, thoáng chốc cả lớp đã như cái chợ. Còn ánh mắt của cậu lại hướng về thầy giáo, biểu hiện của thầy thấy nó không hề khó chịu khi nó gây náo loạn mà còn có vẻ ngược lại, ánh mắt Tuấn đang nói lên rằng "Rất thú vị!" làm cậu thấy bất an.
"Có vẻ như sẽ không để như trước được nữa!"
***
- Trong giờ bà sao vậy?
Vừa nghỉ giải lao Dương đã quay ra hỏi nó, làm nó vò đầu bứt tai, mặt nhăn như mặt khỉ, đau khổ nói
- Số tôi đen hết chỗ đen! Tôi là khắc tinh với họ Hà hay sao ý, cuộc đời tôi rơi vào hố đen rồi bà ơi!
- Là sao?
- Thì hồi trước á!
Nó nhớ lại mà khẽ rùng mình
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!