Văn phòng Đội Cảnh sát hình sự
Hôm nay mấy người bảo vệ với mấy người khác bị dọa sợ không nhẹ, ghi xong lời khai là ai nấy đều nhanh chóng rời đi. Người cuối cùng ghi lời khai là Tô Nhiên.
Đội trưởng đội cảnh sát hình sự là Vương Khải, khoảng ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, là một cảnh sát kỳ cựu với hơn mười năm kinh nghiệm phá án.
Giờ phút này, ông đang lấy lời khai của Tô Nhiên.
"Tên?"
"Tô Nhiên."
"Tô Nhiên?
"Vương Khải cầm chứng minh nhân dân nhìn đi nhìn lại: Tô Mặc Mặc, 23 tuổi, cư trú tại tòa 9, đơn nguyên 2, căn hộ 601 khu A, Khu đô thị Dương Quang Gia Viên, phố Hạnh Phúc, thành phố Kim Giang. Người trong ảnh đúng là cô gái đang ngồi trước mặt. Vương Khải giơ chứng minh nhân dân lên hỏi:"Chứng minh thư này là của cô? Không phải cô tên là Tô Mặc Mặc sao?"
Tô Nhiên liếc nhìn, "À, quên mất, bây giờ tôi tên là Tô Mặc Mặc rồi."
"Tuổi?"
"Không rõ."
Vương Khải liếc nhìn cô, "Cô đến tuổi của mình còn không biết?"
"Thật sự không nhớ rõ." Tô Nhiên trả lời rất nghiêm túc. Hơn một nghìn năm trôi qua rồi, thời gian quá dài, cô thực sự không nhớ nổi.
"Giới tính?"
"Nam cũng được, nữ cũng được."
"Cái gì cơ?
"Vương Khải nghi ngờ mình nghe nhầm. Tô Nhiên trả lời hết sức nghiêm túc:"Tôi có thể biến thành nam hoặc nữ, tuỳ theo nhu cầu."
Vương Khải vò trán, mạch m.á. u giật giật:
"Tôi nhắc cô một câu, cản trở điều tra là có thể bị phạt từ hai trăm đến năm trăm tệ, và tạm giam từ năm đến mười ngày, nghiêm trọng có thể truy cứu trách nhiệm hình sự. Vậy nên xin cô hãy trả lời thành thật."
Tô Nhiên nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn:
"Tôi nói thật mà, nếu nữ không được thì tôi có thể đổi thành nam. Có điều phải chờ một thời gian, giờ tôi chưa có khả năng đó."
Vương Khải hít sâu một hơi, quay sang ghi vào biên bản: "Nữ."
Sau đó tiếp tục hỏi: "Cô biết chỗ đó có xác chôn là bằng cách nào?"
Tô Nhiên đáp hết sức tự nhiên: "Tôi tính ra."
Vương Khải cau mày, cảm thấy mình sắp hết kiên nhẫn: "Cái gì? Cô tính ra?"
Tô Nhiên gật đầu: "Đúng vậy, tính ra.
"Vương Khải nghi ngờ nhìn cô một cái, bản năng cảm thấy cô gái này đang nói dối. Nhưng anh đã xem lời khai của những người khác rồi, đúng thật là giống y hệt như lời cô nói. Vương Khải lại nhìn cô lần nữa. Làm cảnh sát bao năm, anh biết không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Nhưng mà, một cô nhóc biết coi bói? Ai tin được? Mang theo sự nghi ngờ, Vương Khải lại hít sâu, nặn ra một nụ cười thân thiện:"Cô Tô, cản trở công vụ là có thể bị truy tố đấy."
"Chúc mừng nhé, anh sắp làm cha rồi.
"Tô Nhiên nghiêng đầu nhìn anh, bất thình lình nói một câu. Vương Khải ngẩn người:"Hả?"
"Vợ anh mang thai rồi, song thai đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!