Chương 4: Con gái dì đang vướng nghiệt duyên

---

Nghe mẹ nhắc đến "đại sư", Lý Uyển liền cau mày, lo mẹ bị lừa nên không kìm được lên tiếng:

"Mẹ à, cái gì mà đại sư chứ, mẹ đừng bị gạt nha. Bây giờ lắm trò lừa đảo lắm, mẹ đừng có tin bậy bạ.

"Tô Nhiên nghe vậy có chút bất đắc dĩ. Cô giống kẻ lừa đảo lắm sao? Cô đâu phải kẻ lừa đảo!"Bạn trai cô lớn hơn cô ba tuổi, có một cô em họ, dẫn theo một đứa bé hơn một tuổi.

"Lý Uyển lập tức sững người. Bạn trai cô đúng là lớn hơn ba tuổi, quả thật có một cô em họ, mà còn dẫn theo một đứa con nhỏ tầm hơn một tuổi thật. Lý Uyển nghi ngờ hỏi:"Cô… cô là ai?

Sao cô biết những chuyện này?"

Tô Nhiên tiếp lời:

"Em họ đó hiện đang sống chung với bạn trai cô."

Lý Uyển càng thêm sốc. Nếu nói cô có bạn trai thì có thể là đồng nghiệp nghe qua hoặc từng gặp.

Nhưng chuyện bạn trai sống chung với em họ thì ngoài ba người bọn họ ra, không ai biết cả.

Bạn trai cô từng nói, em họ anh ta số khổ, mới ly hôn, nhà mẹ đẻ thì ghét bỏ vì cho là ly hôn không may mắn nên không cho về. Không còn nơi nào đi, nên tính ở lại thành phố này làm lại từ đầu. Dù gì anh ta cũng ở đây, có thể chăm nom cho cô ấy một chút.

Trà Đá Dịch Quán

Hiện giờ em họ đang túng thiếu nên mới ở nhờ. Sau này có tiền sẽ dọn đi.

Chuyện này cô chưa từng kể với ai. Người ngoài hoàn toàn không thể biết được.

Lời Tô Nhiên nói khiến cô hoang mang, trong lòng bắt đầu d.a. o động. Giọng đối phương nghe cũng không lớn tuổi, sao có thể biết rõ như vậy? Nhưng… cô không tin!

Vì nghi ngờ, cô dọa nạt lại:

"Nói đi, ai nói cho cô biết? Cô muốn làm gì? Nếu dám lừa tiền mẹ tôi, tôi báo công an đó!"

Ông cụ bên cạnh nghe đến ngẩn người. Con bé này nói đúng thật? Đúng là thần kỳ ghê.

Ông liếc nhìn Tô Nhiên với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng thầm nghĩ: Con bé này nhìn chừng mười tám, mười chín tuổi, ngây thơ đến mức giống đứa khờ khạo. Nhìn đâu có giống gì đại sư? Đại sư chẳng phải nên râu tóc bạc phơ, thần thái tiên phong đạo cốt à?

Không lẽ giờ làm đại sư cũng dễ vậy sao?

Đang suy nghĩ thì Tô Nhiên bỗng lên tiếng:

"Cô chắc là khá có tiền nhỉ?"

Lý Uyển hừ lạnh:

"Cuối cùng cũng để lộ đuôi cáo rồi hả? Biết ngay là muốn lừa tiền mà. Tôi có tiền thì sao? Cô không moi được đâu!

"Cô đúng là có tiền. Lương năm hơn cả triệu, tích góp mấy năm cũng kha khá. Nhưng cô không phải kẻ ngốc, ai muốn moi tiền từ tay cô là không có cửa. Tô Nhiên chẳng bận tâm đến thái độ của cô, nói tiếp:"Bạn trai cô tiếp cận cô là để lừa tiền."

Lý Uyển gắt lên:

"Xàm xí!"

Tô Nhiên vẫn bình tĩnh:

"Cái gọi là em họ đó thật ra không phải em họ, mà là vợ của bạn trai cô. Hai người họ đã đăng ký kết hôn từ lâu, đứa bé kia chính là con ruột của họ. À mà không, hiện tại không phải vợ chồng nữa, vì để lừa tiền cô nên bọn họ giả vờ ly hôn."

"Cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!