Chương 26: Mẹ chồng cô có vấn đề

Biểu cảm của "Bảo Bối Hạnh Phúc" ban đầu là sững sờ, sau khi thấy những lời bình luận trên màn hình, rõ ràng cũng hơi cạn lời.

"Chủ phòng, chị đừng đùa kiểu này chứ, như vậy không hay đâu."

Tô Nhiên nghiêm mặt:

"Lời tôi nói, cô thật sự không tin chút nào sao? Chẳng phải cô cảm thấy có gì đó không ổn nên mới vào đây cầu may một phen sao?"

Bảo Bối Hạnh Phúc bắt đầu hoảng loạn:

"Mượn hồn? Là cái gì?"

Tô Nhiên không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Mẹ chồng cô còn trẻ đúng không? Trước đây bà ấy từng có con nhưng qua đời sớm phải không?"

Bảo Bối Hạnh Phúc lắc đầu:

"Cái này thì tôi không biết, nhưng bà ấy thật sự còn trẻ, năm nay mới hơn bốn mươi."

Tô Nhiên nhìn cô một cái thật sâu:

"Mẹ chồng cô đang định mượn đứa bé trong bụng cô để trả lại linh hồn cho con trai bà ấy. Mỗi ngày cô uống sữa bò, trong đó có trộn tro cốt của con trai bà ấy."

"Cái… gì cơ!!

"Bảo Bối Hạnh Phúc chỉ cảm thấy dạ dày cuộn lên, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Một lúc sau cô mới hồi lại chút sức, ngồi phịch trên bồn cầu, rõ ràng là bị dọa không nhẹ. Tô Nhiên lại tiếp tục nói một điều còn kinh hoàng hơn:"Chiếc vòng vàng trên tay cô là loại rỗng ruột, bên trong chứa tóc và ngày sinh bát tự của con trai bà ấy."

"Thông qua phương pháp này, họ sẽ đổi hồn phách của đứa bé trong bụng cô, tức là, đứa bé cô sinh ra sau này, sẽ trở thành con trai của bà ấy.

"Trà Đá Dịch Quán Lời Tô Nhiên như sét đánh giữa trời quang, khiến Bảo Bối Hạnh Phúc hoàn toàn bối rối. Cô đờ đẫn nhìn Tô Nhiên, nước mắt rơi lã chã."Không… không thể nào, chị lừa tôi!

"Cô hét lên không tin nổi. Tô Nhiên thở dài:"Cô có thể thử cạy chiếc vòng ra xem, sẽ biết tôi nói thật hay không."

Nghe vậy, Bảo Bối Hạnh Phúc tháo vòng, tìm một cái kìm trong hộp đồ nghề, dùng sức bẻ ra. Quả nhiên bên trong có tóc và một mảnh giấy nhỏ, ghi ngày sinh bát tự.

Bình luận trong phòng livestream lập tức chuyển hướng, quay sang mắng chửi mẹ chồng.

[Vãi, nói trúng luôn rồi, thật sự có tóc bên trong!]

[Loại mẹ chồng gì thế này, tiếc con trai mình nên đi đổi con người khác à, ác độc quá!]

[Kinh dị thật đấy, đúng là chỉ biết mặt không biết lòng. May mà tôi không có mẹ chồng như vậy.]

Bảo Bối Hạnh Phúc bị dọa đến che miệng, nước mắt rơi không ngừng:

"Tại sao… sao bà ấy có thể làm như vậy chứ, đứa bé trong bụng tôi là cháu ruột của bà mà?"

Lời Tô Nhiên khiến tất cả mọi người sốc nặng:

"Bởi vì bà ấy không phải mẹ ruột của chồng cô, chỉ là mẹ kế. Đứa con trai đã c.h.ế. t kia mới là con ruột của hai người họ.

"[Trời ơi trời ơi trời ơi!!! Cái gì thế này, quá sức tưởng tượng rồi!!] [Tôi còn biết chuyện sốc hơn nữa: anh ruột và em gái ruột… tạch tạch, đợi tôi năm phút, để tôi chạy xe điện về kể cho mọi người nghe.]"Chị nói gì cơ?!"

Bảo Bối Hạnh Phúc gần như phát điên, "Không thể nào! Chồng tôi yêu tôi như vậy, sao có thể… đó là mẹ anh ấy mà! Dù không phải mẹ ruột, thì cũng không thể…"

Tô Nhiên nhìn cô đầy cảm thông:

"Bây giờ không phải lúc cô đau lòng, phải nhanh chóng tỉnh táo lại. Tôi sợ họ sẽ chọn giữ con, bỏ mẹ. Phẫu thuật sinh mổ là do mẹ chồng cô đề nghị đúng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!