Trong phòng livestream, cư dân mạng cũng bắt đầu bàn luận sôi nổi về chuyện của Phương Tiểu Nặc.
[Đừng khóc nữa, thịt lợn bơm nước không ai thèm đâu.]
[Đã nói bao lần rồi, không được tiêu tiền cho đàn ông! Cô không chỉ tiêu tiền mà còn "não tình yêu", thật sự hết thuốc chữa!]
[Giang hồ hiểm ác, không hợp thì chia tay.
Chỉ cần thay người nhanh thì chẳng có nỗi buồn, chỉ có tình yêu thôi!]
[Lấy tấm lòng đổi lấy tấm lòng, không được thì đổi người.]
[Điển hình ăn trong bát, ngó trong nồi.]
[Quả nhiên, thứ không có được vĩnh viễn khiến người ta xao động.]
[Tôi có thể chấp nhận bạn trai bình thường, thậm chí không có tiền, nhưng tuyệt đối không thể tha thứ cho người không quên được người cũ.
Trái tim không sạch sẽ thì đừng yêu người khác, đừng để bụng đầy phân rồi đi làm ô uế hoa nhà người ta.]
Tô Nhiên định mở miệng an ủi cô ấy vài câu, nhưng vô tình liếc thấy vài dòng bình luận liền phì cười.
[Chị gái đừng khóc nữa, cho em xin link kem nền chị đang dùng được không?]
[Các chị em ơi nhìn kìa, son môi của chị ấy uống rượu cũng không bị lem ly luôn!]
[Làm ơn đi, người ta đang buồn mà, không ai quan tâm đến chuyện này à?]
[Chị gái ơi, đợi chút rồi hãy "emo
", chia sẻ mã màu son cho bọn em với nhaa~] Tô Nhiên phải cố kìm lại không cười ra tiếng. Người ta đang đau khổ, nếu cô cười thì thật sự quá vô duyên. Nói thật, dù Tô Nhiên sống cả ngàn năm rồi, nhưng một lòng chỉ lo tu luyện, chưa từng yêu đương bao giờ, nên cũng chẳng hiểu được mấy chuyện tình cảm rối rắm này. Nhưng cô vẫn nhẹ nhàng an ủi:"Người trong lòng còn nghĩ đến người khác thì giữ làm gì nữa, bỏ đi là được rồi. Vì kiểu người như vậy mà đau lòng thật sự không đáng."
Phương Tiểu Nặc biết lý lẽ là vậy, nhưng trong lòng vẫn nghẹn, cứ mãi không vượt qua được.
"Nhưng mà chính anh ta là người như keo dán chó, bám lấy em theo đuổi. Vậy mà sao yêu nhau rồi lại thay đổi? Em đã vì anh ta bỏ ra bao nhiêu, sao anh ta lại đối xử với em như thế? Em không hiểu, nếu trong lòng anh ta chưa dọn sạch sẽ, tại sao còn đến với em?"
Tô Nhiên nghĩ một lát rồi ví dụ:
"Cũng giống như, em rất thích một loại trái cây, tiết kiệm rất lâu mới mua được. Nhưng lúc ăn vào lại phát hiện nó cực kỳ khó ăn, chua chát không nuốt nổi, thậm chí bên trong còn bị hỏng. Em sẽ làm gì?"
Phương Tiểu Nặc hít mũi, "Vứt đi chứ sao."
"Đó! Cùng một đạo lý thôi, đã biết trong lòng người ta có người khác, thì mình cần gì nữa, chẳng lẽ mình là người thu gom đồ cũ? Bất kể nam hay nữ, khi yêu người khác thì lòng phải sạch sẽ."
Phương Tiểu Nặc ngẫm nghĩ rồi nói: "Chị nói cũng đúng, nhưng mà em vẫn thấy buồn, phải làm sao đây?"
"Quan trọng nhất là một điều: người không hợp mệnh là hòn đá cản đường phát tài của em đó, sẽ ảnh hưởng đến tài vận của em."
"Sao cơ?" Phương Tiểu Nặc lập tức tỉnh táo, ngồi bật dậy.
"Em nghĩ mà xem, từ lúc quen anh ta, cuộc sống em có khá hơn không? Tiền tiết kiệm có nhiều hơn không? Nhất là anh ta còn tùy tiện lấy tiền em đưa cho em gái của anh ta, mà còn chẳng trả. Bao nhiêu lần em bị vài câu đường mật của anh ta làm mờ mắt. Giờ nghĩ lại, trong mối quan hệ này, luôn là em cho đi, còn anh ta chẳng từng tiêu một xu nào cho em mà vẫn hưởng thụ sự hi sinh của em."
"Đó là vì anh ấy không có tiền…"
"Không có tiền?"
Tô Nhiên hừ lạnh,
"Chỉ là không có tiền với em thôi. Với người khác thì anh ta chưa từng thiếu tiền! Bạn bè thì ba ngày tụ tập một lần, hai ngày ăn nhậu một lần. Tiền đó từ đâu ra? Không phải lấy từ em sao? Em giúp anh ta trả hơn một ngàn tiền nợ tiêu dùng mỗi tháng, kéo dài hơn cả năm, anh ta đã từng mua gì cho em chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!