Chương 1297: (Vô Đề)

Khương Nhất dẫn theo thuộc hạ và Hầu Gia Bình đã bị sét đánh thành than, nhanh chóng đi đến một chiến trường khác. Đó chính là biệt viện của Cơ Thư.

Lúc đó, hai người họ đã chia làm hai đường, một người ra tay ở Thanh Luật Tư, một người thì dùng livestream để giữ chân những người đó trong biệt viện, tiện cho việc ra tay bất cứ lúc nào.

Chỉ là khi cô vừa bước vào biệt viện, liền nghe thấy một tiếng gầm giận dữ phát ra từ bên trong.

"Cút ngay!"

Ngay sau đó là tiếng chén trà và bàn vỡ vụn, cùng với giọng nói của các phòng trong Cơ gia.

"Cơ Diễn, anh đang làm gì vậy! Chị ấy là đại tỷ của anh, sao anh có thể lấy chị ấy ra uy hiếp! Chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này anh còn mặt mũi nào mà gặp người nữa chứ!"

"Tam đệ, anh đừng có làm bừa, mọi người là người một nhà, có vấn đề gì cùng nhau giải quyết."

"Tam ca, anh vẫn nên bó tay chịu trói đi, đại tỷ của chúng ta pháp lực cao cường, cẩn thận đến lúc lại bị phản sát."

...

Vừa nói xong, liền nghe thấy một giọng nói ung dung bất cần từ ngoài cửa truyền vào: "Ai muốn g.i.ế. c ai?"

Ngay sau đó, Khương Nhất bước vào, nhìn thấy cảnh tượng trong nhà. Cơ Diễn đang bóp cổ Cơ Thư, tạo ra tư thế đồng quy vu tận. Còn những người khác đứng tại chỗ, vẻ mặt khác nhau khuyên nhủ.

Khương Nhất lập tức nhếch môi cười: "Ối chà, tôi mới đến trễ nửa tiếng mà đã kịch tính đến vậy rồi sao?"

Vừa thấy Khương Nhất xuất hiện, những người vừa rồi còn đang la hét lập tức im lặng. Lúc nãy xem livestream họ đã không bỏ lỡ cảnh cô dẫn động thiên lôi. Cô bé này đã phi thăng thành công rồi. Bọn họ không chọc nổi.

"Cơ Diễn, thuộc hạ trung thành của ông đến rồi đó, chủ tớ hai người xa cách hai mươi năm, cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi." Khương Nhất nói rồi, một tay ném cái người đã bị sét đánh thành than xuống chân hắn ta.

Tất cả những người có mặt khi thấy cảnh này đều giật mình. Mặc dù khi livestream họ đã thấy toàn bộ quá trình, nhưng khi tận mắt nhìn thấy bộ dạng của Hầu Gia Bình, họ vẫn bị chấn động. Uy lực của thiên lôi thật sự khiến người ta khiếp sợ.

Còn cư dân mạng trong phòng livestream thì không ngừng kêu lên quá ngầu.

[Oa u, Khương Nhất đại sư của chúng ta khải hoàn trở về, đến thu dọn mấy con tôm tép này rồi.]

[Thì ra đại tộc bí ẩn Cơ gia nghìn năm là như thế này đây.]

[Không ngờ bên trong đại gia tộc như vậy lại bẩn thỉu đến thế.]

[Gia tộc trăm năm chó má gì, lòng người xưa nay không đổi, có lợi ích thì mãi mãi có âm mưu và đấu tranh.]

[Đúng vậy, có câu nói đúng. Dưới ánh mặt trời không có chuyện mới (ám chỉ mọi chuyện đều đã xảy ra rồi).]

[Càng là đại gia tộc ra tay càng tàn nhẫn, không còn cách nào khác, lợi ích quá lớn, không như nhà bình thường vốn không có tài sản gì, nên cũng không làm loạn được.]

Lúc này, Khương Nhất đi đến trước mặt Vân Mặc, đè thấp giọng nói: "Tôi đã nói cô đến bảo vệ sớm một chút, cô không nghe, bây giờ thì hay rồi, người bị bắt rồi."

Vân Mặc khẽ cúi đầu: "Là thuộc hạ vô năng."

Khương Nhất "chậc" một tiếng: "Cô không phải vô năng, cô là không nghe lời."

Nhìn thấy hai chủ tớ họ đang thì thầm to nhỏ một bên, Cơ Diễn lập tức có chút căng thẳng: "Khương Nhất, cô muốn làm gì? Đừng tưởng cô có thể muốn làm gì thì làm, mẹ cô đang trong tay tôi đó."

Nói rồi mảnh sứ vỡ đang đặt ở cổ Cơ Thư lại dùng sức thêm vài phần. Sợi m.á. u đỏ tươi rỉ ra từ dưới lớp da trắng nõn.

Sắc mặt Vân Mặc khẽ biến đổi.

Chỉ có Khương Nhất không hề lay chuyển, tìm một chỗ thản nhiên ngồi xuống, hỏi: "Vậy thì sao?"

Cơ Diễn hừ lạnh một tiếng nói: "Vậy nên, cô đừng có làm loạn, nếu không tôi sẽ bắt mẹ cô chôn cùng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!