- Bây giờ, bắt đầu huấn luyện đánh ngươi, ta sẽ dùng thực lực nhất trọng Vũ Sĩ tấn công ngươi, khi nào ngươi kiên trì được một canh giờ thì coi như vượt qua kiểm tra.
Nam thúc nói.
- Không công bằng, con mới là tam trọng Vũ Đồ, khoảng cách quá lớn.
Lục Thiếu Du lập tức phản bác, bây giờ thực lực của mình là tam trọng Vũ Đồ làm sao có thể là đối thủ của nhất trọng Vũ Sĩ, đây rõ ràng là chờ bị đánh.
- Công bằng?
Khi có người muốn giết ngươi, muốn mạng nhỏ của ngươi, ngươi có thể yêu cầu công bằng sao?
Thần sắc Nam thúc trầm xuống, vừa nói xong trong tay cũng biến hóa ra một thủ ấn, một quyền đầu đánh thẳng vào vai trái của Lục Thiếu Du.
- Con còn chưa chuẩn bị xong.
Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, hoảng sợ lùi về phía sau, tuy đã là tam trọng Vũ Đồ nhưng khi phải chân chính phải đối chiến thì Lục Thiếu Du vẫn không khác gì một tờ giấy trắng.
- Phanh!
Lục Thiếu Du còn chưa nói xong, dù lui nhanh thế nào thì một chưởng của Nam thúc vẫn như hình với bóng theo sát hắn không rời, chỉ trong chốc lát, một lực lượng khổng lồ đánh xuống vai khiến hắn ngã ngửa trên mặt đất, ngay lập tức cơn đau đớn truyền lên đại não, xương cốt đều như muốn vỡ ra từng mảnh.
- Vẫn chưa chịu dậy?
Nam thúc quát, cũng không hề khách khí, xoay người đá ra một cước mang theo tiếng xe gió, lực lượng một cước này tuyệt không thể khinh thường.
- Ôi mẹ ơi.
Lục Thiếu Du bị dọa sợ vội vàng bò về phía trước, nếu một cước này rơi trúng người mình thì chỉ sợ xương cốt cũng bị đánh gãy mấy cái.
- Phanh!
Tốc độ một cước này quá nhanh, Lục Thiếu Du còn chưa kịp bò đi thì một cước này đã đá vào bụng hắn, lập tức hắn bị đá lên trên không một thước, xoay một vòng rồi ngã xuống mặt đất, huyết khí trong cơ thể sôi trào, yết hầu đã có vị ngọt.
- Nhớ kỹ, khi người khác muốn cái mạng nhỏ của ngươi sẽ không nói chuyện công bằng, không nói quy củ, chỉ muốn cái mạng nhỏ của ngươi.
Nam thúc lại lao xuống một lần nữa, quyền, chưởng, cước không ngừng đánh xuống. Mật thất này lại nhỏ, Lục Thiếu Du không có cách nào tránh được nên lập tức xương sườn đã bị đánh gãy mấy cái.
Nửa khắc đồng hồ sau, Lục Thiếu Du bầm dập nằm trên mặt đất, cản bản là không có sức chống cự, cả người mệt mỏi không chịu nổi.
- Ngồi dậy... Bây giờ là thời cơ tốt nhất để cảm nhận năm thuộc tính trong Âm Dương thân thể, sau này ngươi tu luyện Vũ kỹ có thể lấy được lợi ích rất lớn.
Nam thúc nói.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ bò dậy khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu theo sự chỉ đạo của Nam thúc, cảm nhận năm thuộc tính trong cơ thể.
Ngưng thần tĩnh khí, Lục Thiếu Du từ từ điều tức, đồng thời, trong đầu cảm thụ được năm loại thuộc tính. Ban đầu, Lục Thiếu Du chỉ cảm nhận được trong cơ thể mình có một mảng màu vàng nhẹ sáng bóng là thuộc tính Thổ Hệ, và Khai Sơn chưởng mà hắn đang luyện cũng là Vũ kỹ thuộc tính Thổ Hệ.
- Buông lỏng, chậm rãi cảm nhận năm hệ thuộc tính, đến khi ngươi làm quen được năm loại thuộc tính sau đó, về sau tu luyện năm loại đấu kỹ thuộc tính sẽ dễ dàng hơn.
Nam thúc nói.
Lục Thiếu Du buông lỏng toàn thân, cảm nhận trong cơ thể mình. Và cũng không biết mất bao lâu rồi, trong đầu hắn lần lượt xuất hiện theo thứ tự là một mảng màu xanh mang
- thuộc tính mộc, một mảng màu trắng sáng lóa
- thuộc tính phong xuất hiện đồng thời cùng một mảng màu vàng đất
- thuộc tính thổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!