Chương 88: Phiên Ngoại 3

Edit: Minh Minh

Beta: chưa beta

*****

Phiên Ngoại 3

Mục Vân Sở đang ngủ say mơ màng thì đột nhiên cảm thấy bên cạnh hình như hơi không thoải mái. Y đưa tay sờ sờ rồi cuối cùng sờ trúng một con thú con đầy lông.

Ồ, thú con à, hai con đại bàng vàng nhỏ lại bò sang bên đây rồi... Không không không, không phải! Đại bàng nhỏ đều đã lớn hết rồi!

Mục Vân Sở đờ mặt nhìn đứa nhỏ này, tuy bộ lông trên người nó cũng là màu xám, nhưng hai hàng nước mắt trên mặt có vết rõ ràng, đây, đây... rõ ràng là con của báo hoa mà!

"Đại Vũ, Đại Vũ!" Mục Vân Sở nhảy xuống giường, tùy tiện mặc quần áo rồi chạy ra ngoài: "Trên giường ta có thêm một đứa con của báo hoa!!!"

Anh quan sát một lượt từ trên xuống dưới, rồi lại nhìn vòng eo của Mục Vân Sở: "Sinh rồi à? Chúc mừng!"

Cái, cái quái gì vậy!!

Mục Vân Sở vội vàng xua tay: "Không phải tôi, tôi không có..." Thậm chí y còn sờ bụng mình ngờ vực, cũng may, cái bụng mỡ nhỏ này vẫn còn ở đây.

"...À." Mục Vân Sở thở phào: "Doạ tôi một trận, trong bộ tộc chỉ có một con báo săn duy nhất là tôi, bỗng nhiên lại có thêm một con báo nhỏ, trong lòng tôi rất sợ đó."

Ninh Phỉ nhịn không được cười: "Tôi nấu một nồi sữa cừu, cậu có thể lấy cho thú con nhà cậu thử một bát."

Mục Vân Sở bưng bát sữa cừu vào nhà, thú con còn đang nằm bơ vơ trên giường lập tức chạy loạng choạng tới, miệng không ngừng kêu. Nó cọ cọ lên tay Mục Vân Sở rồi vùi đầu vào bát sữa dê uống một ngụm lớn, trông như sắp chết đói rồi.

Con thú con đã uống no sữa cừu thì kêu lên vài tiếng với Mục Vân Sở, khiến lòng y cũng mềm nhũn theo. Y từ nhỏ đã thích mèo nhỏ chó nhỏ hay mấy động vật nhỏ, mỗi lần nhìn thấy là đều sẽ đứng hình bất động. Sau này, khi đến thế giới thú nhân này rồi, khắp nơi đều là thú có lông, nhưng y thân là "thần sứ" nên cũng không thể có biểu hiện lố quá, chỉ có thể xoa lông trên bụng của Đại Vũ để thỏa mãn h*m m**n dễ thương trong lòng.

Thực ra, lúc nhận nuôi thú nhỏ này, y cũng từng nghĩ đến việc sẽ nuôi một con thú có lông, sau khi ngầm gợi ý bóng gió với Đại Vũ thì Đại Vũ mang về hai con đại bàng vàng nhỏ.

Được thôi, đại bàng nhỏ... ừm, đại bàng nhỏ cũng xem như là có lông mềm mà.

Tuy đại bàng nhỏ rất chu đáo, rất đáng yêu, nhưng Mục Vân Sở vẫn thú lông của nhà người ta đến chảy dãi. Mèo con, chó con thật sự quá đáng yêu, nhìn bộ dáng loạng choạng của chúng, cái mông to tròn tròn, còn cả cái đuôi nhỏ, bàn chân nhỏ mềm mại...

Chao ôi mẹ ơi!!!

Ôm đại bàng nhỏ trong lòng, Mục Vân Sở cảm thấy mình như là một người ba cặn bã.

Nhưng ai biết được sau vài năm nữa, khi ước mơ thành sự thật rồi, y lại có thêm một đứa con lông mềm... Mà khoan, đứa nhỏ này là trai hay gái?

Mục Vân Sở bắt được đúng lúc cái đuôi nó đang chơi đùa với báo săn nhỏ, kể về chân sau của nó. À, là chân sau của một cô bé, đây là một cô bé đáng yêu nha!!

Sau khi nhận ra được, đột nhiên Mục Vân Sở dựng lên rào chắn để đề phòng mấy thằng c* l* m*ng trong bộ tộc.

Khi Đại Vũ quay về, nhìn thấy Tiểu Sở nhà anh đang ngồi với một nhóm người ríu ra ríu rít, không biết là đang nói gì. Hai con đại bàng nhỏ vỗ vỗ đôi cánh bay tới, kêu một tiếng kaka, nhưng bị Mục Vân Sở ra hiệu cản lại.

"Xuỵt... em gái đang ngủ rồi."

Trước ngực Mục Vân Sở treo một cái giỏ tre, trong giỏ lót lông và cây bông mềm mại, thứ đồ gì đó màu xám đang cuộn tròn ngủ say bên trong.

Đại Vũ bắt đầu ghen tị không thể hiểu.

Thực ra đám đại bàng nhỏ mà Đại Vũ mang về cũng khá vui vẻ khi có thêm con báo săn này, suy cho cùng thì cả bộ tộc này chỉ có một con báo săn duy nhất là Tiểu Sở, cũng hơi cô đơn. Bây giờ có thêm một con thú nhỏ cũng là báo săn cùng y, chắc chắn tâm trạng y sẽ càng tốt hơn nữa, nhưng không ngờ hình như quá tốt rồi nhỉ? Hồi xưa đại bàng nhỏ cũng không có được đãi ngộ tốt như này đâu!

Hai con đại bàng nhỏ bước tới nhẹ nhàng, nghiêng đầu nhìn em gái trong cái giỏ tre.

"Đây chính là em gái, biết chưa?" Mục Vân Sở nhỏ giọng nói với hai đứa bé: "Em gái phải được cưng chiều, sau này ai bắt nạt em thì phải đánh lại tên đó, hiểu không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!