Edit: Cú Mèo
Beta: chưa beta
***
Phiên ngoại 2
Đại Hắc khi còn là một con chim độc thân, nếu có ai nói rằng sau này hắn sẽ thích một con hồ ly, chắc chắn hắn sẽ không nói hai lời mà bóp nát đầu người đó; nếu có ai nói rằng sau này hắn sẽ nuôi một đàn con non, hắn cũng sẽ không nói hai lời mà bóp nát đầu người đó; nếu có ai nói rằng sau này hắn sẽ rời khỏi vùng núi rộng lớn này để sống cùng một đám thú nhân, hắn càng sẽ không nói hai lời mà bóp nát đầu người đó rồi ném xuống vực sâu!
Hắn, một con kền kền chưa trưởng thành đã đánh bại tất cả các đối thủ, kẻ thống trị bầu trời!
Làm sao có thể làm ra những việc mà chỉ nghe qua đã khiến người ta cười đến trọc đầu như vậy?
Vì vậy, khi hắn nhận được tin nhắn của Kim điêu do chim du hành mang đến, hắn không để tâm chút nào. Nhưng không lâu sau, trong núi gặp thiên tai.
Đại Hắc có đủ thức ăn cho cả gia đình không đói, thật ra chỉ cần đổi chỗ cái tổ là hắn có thể tiếp tục tự do tự tại ở đây, nhưng ban đêm nghe thấy tiếng kêu đói của những con chim non, lời của con Kim điêu bất giác hiện lên trong đầu.
Thôi, coi như đi xem chơi một vòng, còn những con chim non... Mang theo để họ nuôi, nếu nuôi được thì coi như mạng lớn, không nuôi được cũng không sao. Đa phần chim non không thể sống sót khi rời xa cha mẹ, dù sao cũng không phải con nào cũng hung hãn như hắn.
Đại Hắc tìm được năm con chim non, dùng một miếng da rách gói lại, rồi mang theo đám chim non bay lên trời.
Đám chim non rất phiền phức, hễ đói là há miệng ra kêu liên tục, làm hắn nhức đầu. Để mấy con chim non này không chết giữa đường, hắn đành phải liên tục dừng lại để bắt con mồi cho chúng ăn, rồi lại tăng tốc bay về chỗ mà con Kim điêu đã nói.
Nếu chỗ đó không tốt, hắn nhất định phải đánh một trận với con Kim điêu đó!
Nơi mà con Kim điêu nói rất dễ tìm, dù sao bộ lạc có xây nhà chỉ có một, hỏi vài con chim lữ hành là có thể chính xác tìm được nơi đó.
Đại Hắc hạ xuống, nhìn đám thú nhân trước mặt, tỏ ra khinh thường. Đặc biệt là khi nhìn thấy con linh miêu đó, hắn gần như muốn cười phá lên. Con Kim điêu ít ra cũng không kém gì hắn, sao lại để một con linh miêu làm thủ lĩnh của mình? Chắc là điên rồi?
Nhưng...
Thức ăn của bộ lạc này khá ngon, không biết bắt đầu từ đâu, thơm phức, ngon hơn nhiều so với thịt sống.
Đại Hắc nghĩ, hay là ở lại vài ngày xem sao.
Nhưng dù có ở lại, hắn cũng không muốn ở trong những căn nhà thấp lè tè đó, hắn là một con kền kền, từ nhỏ đã sống trên vách núi cao nhất, ngẩng đầu là chạm mây, cúi đầu là nhìn thấy con mồi dưới núi, đó mới là chỗ ở của một vị vua!
Nhưng tại sao người của bộ lạc này lại giao mấy con chim non cho một thú nhân hồ ly nuôi? Con hồ ly đó gầy nhom lại bị què, nhìn là biết không có kỹ năng săn mồi, thấy hắn còn run rẩy, yếu đuối như vậy cũng đáng sống sao? Chắc là bắt sâu cũng không đủ ăn!
Hắn từ trong lòng khinh thường những thú nhân yếu đuối, thú nhân nên giống như hắn, cao lớn khỏe mạnh, khí thế uy nghi mới đúng.
Nhưng hắn vừa muốn trêu đùa thú nhân nhỏ bé đó, kết quả bị choáng váng ngay. Sao hắn lại quên rằng, trên người hồ ly có một thú, xịt ra khí hôi khủng khiếp!
Tỉnh lại, Đại Hắc thấy bạn mình cười giễu cợt, tức đến nói không nên lời. Hắn thật muốn đánh con hồ ly đó một trận, nhưng nhìn thân hình yếu đuối của y, chắc mình đánh một cái là chết rồi! Vừa tắm rửa, hắn vừa tính toán trong đầu cách trả thù.
Cứ dọa chết y đi!
Con hồ ly bị dọa chuyển nhà, mang cả mấy con chim non theo. Hắn hùng hổ đi tới, vén rèm lên liền thấy gương mặt sợ hãi của đối phương, tặc lưỡi, gầy yếu như vậy, còn không bằng một con non! Hắn chặn ngay cửa nằm xuống ngủ, rõ ràng cảm nhận được con hồ ly đó không ngừng run rẩy, để ngươi xịt ta, dọa chết ngươi!
Chưa được mấy ngày, con hồ ly đó đã học được cách phản kháng, còn hồ ly cho hắn một mặt đầy vết thương!
Hắn là kền kền, kền kền hiểu không?
Đại Hắc tức điên lên, nhưng bị bạn thân khuyên can, đành tức tối bay lên cây cao nhất gần đó, coi đó như là tổ tạm thời của mình.
Chỉ là một con hồ ly, chỉ là một con hồ ly... Hắn tự an ủi mình, chỉ cần nuôi lớn mấy con chim non này thì sẽ không tính toán với y nữa!
Đại Hắc vừa đắc ý khoe khoang kỹ năng săn mồi của mình, vừa nhìn đám thú nhân bận rộn mỗi ngày. Bộ lạc này thật sự rất thú vị, có rất nhiều con non, lại còn có đồ ăn nóng hổi ngon lành, khiến hắn không muốn rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!