Chương 16: Một Con Hổ Khác

Edit: Cua

Beta: Thu Hà

***

Ninh Phỉ bay đi như cung tên rời khỏi dây, anh đã nghĩ ra mọi đường đi, bao gồm cả cách lấy thêm được nhiều cây ăn quả và cách chạy thoát khỏi vòng vây của bầy khỉ.

Đàn khỉ nhanh chóng tập hợp lại, những con khỉ nhìn qua còn cường tráng hơn cả linh miêu vài vòng, cứ như vậy đuổi theo phía sau.

Ninh Phỉ uyển chuyển chạy dọc theo con đường ngoằn ngoèo, đi đến đâu cũng để lại không ít hốc cây.

Anh không để tâm đ ến chủng loại lớn nhỏ, chỉ cần nhìn thấy chủng loại khác nhau, anh đều sẽ thu vào không gian, âm thanh báo điểm liên tục vang lên, như một tiếng cảnh báo.

Linh miêu không giỏi chạy đường dài, hay nói cách khác thì trong số các loại thuộc họ mèo, loài chạy giỏi nhất là báo, các loài còn lại chỉ có thể kêu meo meo.

Ninh Phỉ cảm thấy phổi như sắp nổ tung, những con khỉ lớn kia cũng chạy nhanh không kém gì, hơn nữa số lượng còn rất đông, dần dần tạo thành một vòng vây.

Ninh Phỉ cảm giác mình suýt nữa cướp được, bắt đầu tìm đường lui để chạy.

Những con khỉ bị lăn lộn đến điên lên, chẳng những điên cuồng hú lên đuổi theo Ninh Phỉ, chúng còn tiện tay cầm vũ khí và ném vào lưng anh!

Ninh Phỉ đột nhiên nhảy dựng lên, trong nháy mắt chui vào trong không gian!

Anh đã ra khỏi lãnh thổ của loài khỉ, có lẽ những con thú thuộc lớp linh trưởng thiếu kiên nhẫn đó sẽ không thể bám trụ quá lâu ở một nơi vắng vẻ.

Lâu lắm rồi mới chạy với tốc độ nhanh như thế này, chân tay Ninh Phỉ mềm nhũn, nằm trong không gian thở hổn hển, một lúc sau mới run rẩy đứng dậy, đi đến bên mép suối, quát lên điên cuồng một hồi rồi cúi đầu uống nước.

Những con khỉ này thật sự quá khó chơi, cho dù chúng là loài linh trưởng.

May mắn là không có con nào có thể hóa thành người được, nếu không thế giới này đã thuộc về đàn khỉ đó từ lâu, làm gì đến lượt các giống loài khác!

Lắc mái tóc đẫm mồ hôi, Ninh Phỉ bắt đầu kiểm tra thu hoạch của mình.

Có ba cây chuối, vài cây táo và lê, một mảnh mía nhỏ chiếm 3/4 diện tích đất, năm cây nhãn và vải, bốn cây xoài, thậm chí còn có một cây sầu riêng khổng lồ! Còn lại là đủ loại việt quất và mâm xôi.

Những quả dâu vẫn đang chờ chín nhưng điểm số của loại quả này không cao lắm, chỉ được năm điểm cho một cây.

Tổng kết lại, anh đã kiếm được gần 200 điểm trong vòng đua này!.

||||| Truyện đề cử: Hồ Ly Nhỏ Trong Tay Đô Đốc Ác Ma |||||

Nhưng bây giờ chỉ còn lại một nửa…

Ninh Phỉ ăn tạm thứ gì đó rồi ngủ thiếp đi dưới bức tường nhà kho.

Sau khi tỉnh lại, cũng không biết là mấy giờ, anh lặng lẽ bước ra ngoài không gian, bấy giờ mặt trời cũng đã lặn, những con khỉ kia thật sự không còn kiên nhẫn nhìn nữa, chúng đã lui hết ra ngoài, chỉ để lại một đống hỗn độn trên mặt đất.

Có lẽ lũ khỉ đã thẹn quá hóa giận, nên tàn phá rất nhiều cây trồng gần đó.

Anh lắc đầu một cách vui vẻ và bắt đầu tiến về lãnh thổ của lợn rừng.

Mặt trời vào cuối thu lặn nhanh, khu rừng tối dần cho đến khi tán cây che đi tia sáng cuối cùng.

Rừng vào ban đêm rất nguy hiểm, trên thực tế, hầu hết loài mèo đều giỏi săn mồi vào ban đêm, vì mắt chúng có thể nhìn rõ mọi chuyển động trong bóng tối và việc che đậy vào ban đêm sẽ dễ dàng hơn, đây sẽ là lựa chọn tốt nhất cho những kẻ đi săn mồi.

Nhưng dù sao Ninh Phỉ cũng đã quen làm người, trời tối, anh cảm thấy mình nên đi ngủ, không nên ra ngoài gây chuyện.

Chỉ là hôm nay ngủ trong không gian, khiến anh vẫn còn rất thoải mái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!