07.
Trong phòng nghỉ ngơi hai ngày, ngày nào cũng bị con rắn quấn lấy, ta không thể xuống giường.
Bởi vì hắn ta cảm thấy lạnh, cần sưởi ấm.
Ta nói đốt lửa cho hắn ta, hắn ta nói chỉ có thể thông qua sức mạnh khế ước, dùng nhiệt độ cơ thể ta để hồi phục..... Thật khó chiều.
Trước đây Chu Tước đã rất khó nuôi, con rắn này còn khó nuôi hơn, dính người, bá đạo, ngang ngược, còn thích cắn người.
Hai ngày sau ta mới ra khỏi cửa.
Vừa ra ngoài đã thấy Chu Tước đang cãi nhau với hai người ở sau núi.
Đó là hậu cung của Tống Doanh.
"Ồ, tiểu vương tử Chu Tước, ban đầu là ngươi tự mình muốn kết khế ước với chủ nhân, bây giờ phẫn nộ cái gì?"
"Mọi việc đều phải có trước có sau, chúng ta kết khế ước trước ngươi, cho dù ngươi là Chu Tước, thì cũng chỉ là hậu bối."
"Muốn độc chiếm chủ nhân, ngươi có mặt mũi gì? Nếu muốn độc chiếm, ta là lão đại, hắn là lão nhị, ngươi chỉ là lão tam!"
"Một lão tam nên biết thân biết phận, hầu hạ chủ nhân, lão đại, lão nhị, đừng có ngày nào cũng mặt lạnh tỏ thái độ hờn dỗi. Còn tưởng chúng ta là Thánh nữ, sẽ ngày ngày chiều chuộng ngươi sao!"
Chu Tước giận đến đỏ mắt, không cãi lại được hai người kia.
Hắn ta sinh ra đã cao quý, dù bị đưa đến Thiên Linh Sơn làm triệu hoán thú của ta, ta cũng làm mọi việc thuận theo hắn, nâng hắn lên rất cao.
Hắn ta ái mộ Tống Doanh, dù Tống Doanh đã có triệu hoán thú vẫn chọn nàng ta, nhưng không ngờ lại bị người khác chế giễu.
Với tính cách của hắn ta, chắc chắn rất khó chịu.
Thấy ta xuất hiện, Chu Tước mở miệng, dường như cảm thấy xấu hổ.
Hai người đàn ông khác hóa thành thú hình bay đi.
Huyên Nhi... Chu Tước ấp úng bước đến trước mặt ta.
Gọi ta là Thánh nữ. Ta nhắc nhở hắn ta với vẻ mặt lạnh lẽo,
"Và nữa, cách xa ta ra, ngươi đã là triệu hoán thú của Tống Doanh rồi."
Chu Tước cúi đầu.
Một lúc sau, hắn ta như chú ý thấy cái chai trong tay ta, lại cười:
"Ngươi đang thu thập sương sớm?"
Ừ. Ta gật đầu, đứng dậy rời đi.
Vị đại gia xà yêu ở nhà rất kén chọn, không uống nước bình thường, khát thì uống m.á. u ta.
Ta thực sự chịu không nổi, hỏi hắn ta có chịu dùng sương sớm thay thế không.
Hắn ta miễn cưỡng đồng ý, ta mới vội vàng đi ra thu thập sương sớm.
Thu thập cả buổi sáng, ta mang chai trở về đỉnh núi, phát hiện Chu Tước vẫn đứng đó.
Ta ngạc nhiên một chút, nhưng lại nghĩ không liên quan đến mình, liền đi thẳng qua hắn ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!