Chương 146: (Vô Đề)

Những người dự thi vốn chiến ý bừng bừng phấn chấn, sắc mặt trở nên hết sức khó coi, mà trên đài cao, người chủ trì đang dùng tiếng nói run rẩy đọc ra một cái lại một cái tên đủ để chiếu sáng lên khắp sao trời.

Bọn họ đã từng được đẩy lên thần đàn, rồi lại sôi nổi ngã xuống vực sâu, từ đó về sau im ắng không để lại dấu vết. Có người cho rằng bọn họ ở giữa dòng sông tinh tế, cuối cùng không có tiếng tăm gì mà chết đi, đều không thể tưởng được bọn họ sẽ lấy phương thức rung động như thế quay về.

Đọc tên và lý lịch hai anh em Lâm gia xong, người chủ trì bắt đầu giới thiệu đội viên thứ ba, tiếng nói bởi vì kích động mà có vẻ phá lệ khàn khàn, "Nói vậy hẳn mọi người đã nhận ra, đây là nhị hoàng tử đế quốc Lục Cao Lê, mười hai tuổi hoàn thành toàn bộ tiến hóa và thức tỉnh ba hệ dị năng phong, mộc, thủy, mười lăm tuổi thể chất đạt tới cấp S, mười sáu tuổi nhập ngũ, trong chiến dịch N79 đạt được một huân chương hạng nhất, mười tám tuổi thể chất tiến hóa thành cấp SS, hai mươi hai tuổi tinh thần lực và dị năng đồng thời tấn cấp SS, hai mươi tám tuổi lập chiến công hiển hách trong trùng thú triều, được quốc hội trao tặng huân chương tinh anh hạng nhất, cũng chính thức trở thành trung tướng vệ đội hoàng gia.

Hắn đã từng là thiên tài có tiềm lực nhất hoàng tộc từ trước tới nay, hắn đã từng là kiêu ngạo của đế quốc, nhưng năm hắn ba mươi tuổi…"

Giọng người chủ trì nghẹn ngào một chút, thiếu chút nữa không đè nén nổi nước mắt mãnh liệt mà đến. Đúng vậy, nhị hoàng tử đã từng là thần tượng của hắn ta, cũng là thần tượng của ngàn vạn người, vào bốn mươi năm trước, hắn tuyệt đối là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời, cũng từng được người ta dự đoán là ngôi sao có khả năng đuổi kịp và vượt qua Cơ tướng quân nhất.

Khi người chủ trì lau khóe mắt, nhị hoàng tử quý khí bức người lại khuôn mặt bình tĩnh, thậm chí đưa tay vỗ vỗ vai đối phương. Người chủ trì càng kích động, vừa hít khí vừa tiếp tục nói,

"Nhưng ở năm ba mươi tuổi, hắn mắc chứng hỏng gien, từ đó về sau rời khỏi thủ đô tinh đến Cát Nhã tinh an dưỡng. Hiện tại hắn trở lại, để chúng ta dùng sự vỗ tay nhiệt liệt nhất cho hắn!"

"A a a a a a! Nhị hoàng tử, anh rốt cuộc đã trở lại! Chúng em yêu anh!

"Có vài người xem nữ đã khóc đến thở không nổi, còn có vài người bởi vì quá mức hạnh phúc mà ngất luôn trên ghế. Mà trong ghế VIP tầng thứ ba, ngoại trừ hoàng hậu lộ ra biểu tình mừng rỡ như điên, hoàng đế và vài vị hoàng tử đều sắc mặt xanh mét."Lê nhi không chết?

Lê nhi không chết!" Cao hứng qua đi, hoàng hậu hướng về phía hoàng đế thét chói tai, "Không phải ông nói cho tôi biết nói trước đó trên đường đến Cát Nhã tinh nó đã nhảy vào vũ trụ tự sát sao? Sau trận đấu ông nhất định phải cho tôi một cái công đạo!"

Hoàng hậu đến từ Lý gia quân đoàn Đệ Nhị, mà hoàng thất ngoại trừ vệ đội hoàng gia bảo vệ thủ đô tinh, cũng không có nắm giữ nhiều binh lực, cũng bởi vậy, ủng hộ của quân đoàn Đệ Nhị đối với bọn họ mà nói rất quan trọng.

Hoàng đế hung hăng trừng đại hoàng tử một cái, lúc này mới ôn nhu giải thích ngọn nguồn, nhưng hoàng hậu rốt cuộc tin mấy phần chỉ có mình bà biết.

Giữa sân vẫn còn tiếp tục, người chủ trì giới thiệu xong nhị hoàng tử, đi đến trước mặt đội viên thứ tư, ánh mắt có chút si mê.

Chẳng sợ biến mất hai mươi năm, thiếu nữ vẫn xinh đẹp như vậy, khóe miệng mỉm cười rực rỡ mà lại tự tin, khiến người ta không khỏi hồi tưởng lại tư thế hiên ngang oai hùng khi cô quét ngang trùng thú.

"Như thế nào, không biết tôi à? Lục Cao Lê biến mất bốn mươi năm, tôi thì chỉ đi hai mươi năm thôi. Có phải mấy người rất dễ quên không?" Thiếu nữ hất hất mái tóc lửa đỏ, trong lúc nhất thời phong tình vô hạn.

Người chủ trì hai má đỏ rực mở miệng, "Vị đội viên thứ tư chắc là nữ thần trong cảm nhận của rất nhiều người. Cô ấy tên là…"

"Triệu Phi Vân, Triệu Phi Vân, Triệu Phi Vân… A a a a a a…" Lần này đổi thành người xem nam mất đi lý trí, bọn họ thuộc lý lịch của Triệu Phi Vân như lòng bàn tay, khi người chủ trì đọc ra cũng yên lặng ngâm nga theo.

"Đúng, cô ấy chính là Triệu Phi Vân, mười hai tuổi hoàn thành toàn bộ tiến hóa và thức tỉnh dị năng không khí, mười sáu tuổi thể chất đạt tới cấp S, mười tám tuổi vào quân đoàn Đệ Tứ nhập ngũ, phân biệt đạt được huân chương hạng ba hạng hai, hạng nhất trong chiến dịch N107, N109, N114, hai mươi ba tuổi tấn phong thiếu tướng, thể chất, tinh thần lực, dị năng đồng thời đạt tới cấp SS, hai mươi lăm tuổi tham gia trùng thú triều số C3474 và đạt được huân chương tinh anh hạng nhất đồng thời vinh thăng trung tướng… Cô là ngôi sao lấp lánh nhất của niên đại đó, là nữ chiến thần hoàn toàn xứng đáng trong lòng tất cả mọi người!"

Giọng nói của người chủ trì đã bị tiếng vỗ tay và thét chói tai như thủy triều bao phủ, hắn còn chưa giới thiệu xong, fan của đội viên kế tiếp cũng đã bắt đầu điên cuồng, mà đương sự lại sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt sâu xa.

Khi tất cả mọi người vì bọn họ trọng sinh mà cảm thấy vui sướng, ai cũng sẽ không biết sau lưng cất giấu bao nhiêu thảm thiết đấu tranh và tuyệt vọng chờ đợi. Có lẽ bọn họ quá kiêu ngạo, có lẽ quá đắc ý, có lẽ cảm thấy mình độc nhất vô nhị, không gì làm không được.

Nhưng hiện tại, bọn họ đã học được cách ẩn nhẫn và thu liễm, học được cách phát ra mũi nhọn trong bóng đêm, học được cách cảm ơn…

Bọn họ cùng nhất trí nhìn về phía ghế VIP lầu hai, chỉ thấy gia chủ đang hai tay đút túi đứng ở trước cửa sổ sát đất, dùng khẩu âm không tiếng động nói, "Đừng làm cho tôi bù tiền."

Phì! Bầu không khí phiến tình trở thành hư không, chỉ còn dở khóc dở cười và tràn đầy vui sướng cảm động, mười đội viên đối diện nhau, chiến ý trong mắt bừng bừng phấn chấn. Nếu đến tình trạng này vẫn không thể đoạt giải quán quân, không bằng lúc trước chết ở bên ngoài.

Lý lịch của tám vị đội viên quá mức huy hoàng, trí não sẽ tự động đem tư liệu chiếu trên kính mắt toàn tức của người chủ trì, hắn chỉ cần đọc theo là được, nhưng mặc dù dùng tới tốc độ đọc nhanh nhất, khi giới thiệu đến đội viên cuối cùng cũng tốn ước chừng hơn hai mươi phút, mỗi một người đều đạt được tiếng vỗ tay kéo dài không thôi, tiếng gầm che mất lời nói, khiến hắn không thể không dừng lại chờ đợi.

Camera trang bị trong ghế lô cho Tống gia chủ một cái cận cảnh dài đến nửa phút, nhóm dân mạng đã từng cảm thấy cậu mất mặt xấu hổ sôi nổi quỳ,

"Xin Tống gia chủ cất kỹ đầu gối của tui! Có thể làm cho những ngôi sao đã từng rực rỡ đó một lần nữa toả sáng sáng rọi, có thể làm cho bọn họ tề tụ một đường vì vinh quang mà chiến, đủ để tui cảm ơn cậu cả đời!"

"Tám đội viên, phân biệt đến từ tám niên đại khác nhau, cũng quét ngang tất cả thiên tài cùng thời, có thể nhìn thấy bọn họ tổ đội thật sự là cuộc đời này không uổng."

"Đội ngũ cấp sử thi, cấp mộng ảo. Thần côn đội vừa ra, thắng bại đã không có hồi hộp!"

"Tôi sớm nên nghĩ đến, Tống gia chủ có thể trị khỏi chứng hỏng gien, cái này đủ để cậu ta mời chào hết thảy những thiên tài đã từng ngã xuống từ thần đàn đến bên cạnh. Những người này trở về khiến cho thế lực khắp nơi xào bài lại lần nữa, nhóm người thay thế kia phải cẩn thận, nếu bên trong không có âm mưu đấu đá thì còn ổn, nếu có thì nhất định sẽ tạo ra một hồi báo thù tinh phong huyết vũ."

"Thật huyền huyễn, giống như đang xem tiểu thuyết nghịch tập vậy, nhưng lại càng phấn khích hơn ngàn vạn lần so với tiểu thuyết! Thật chờ mong trận đấu, thật chờ mong kế tiếp, dù đặt cược lầm hết phí sinh hoạt, về sau phải cạp đất mấy tháng tui cũng nhận!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!