Chương 45: (Vô Đề)

Liễu Thi cúi đầu đáp:

– Con chào mẹ ạ, con ra ngoài mua chút đồ thôi ạ.

Bà cả nghe vậy thì phất tay:

– Đi đi, mới sáng sớm không thèm so đo với cô.

Liễu Thi chào bà cả rồi rời đi. Cô đi một mạch tới bờ sông, tìm con thuyền to nhất, dùng tiền mua lại với giá gấp đôi.

Chủ thuyền ngay lập tức đồng ý bán, nhà ông ta có tới ba chiếc thuyền, quanh năm đều thu hoạch số tiền kha khá từ việc đánh bắt cá tôm trên sông Bắc Khê, bán đi một chiếc cũng không ảnh hưởng là bao, giờ đặt nhà mộc đóng một chiếc mới, tháng sau có tới vụ nước lên cá tôm nhiều, vẫn kịp.

Hiện giờ chưa tới mùa cá mà lại có người mua thuyền gấp, chủ thuyền tò mò hỏi Liễu Thi:

– Cô đây chẳng hay có việc gì mà cần thuyền gấp đi? Định đi buôn à?

Liễu Thi lắc đầu, đáp:

– Tôi nói có vẻ hơi khó tin, nhưng sắp tới sẽ có lụt lớn, ông hãy cho người gia cố lại thuyền, càng chắc càng tốt.

Chủ thuyền nghe vậy thì phì cười:

– Cô lạ thật đấy, đang ít cá tôm thì đi mua thuyền, hôm qua bà lớn nhà họ Hồ mới tế lễ thần sông xong, đã nói năm nay sẽ cho ngư dân chúng ta cá tôm đầy ắp rồi, thì lại bảo sắp có lụt lớn.

Lời cũng đã nhắc, tin hay không ở nhân duyên của mỗi người, Liễu Thi đã đọc ở đâu câu nói "Phúc cho ai không thấy mà tin", giờ ngẫm lại thấy càng đúng. Cô chỉ cười không nói gì thêm nữa, dặn hai người gia nô ở lại trông thuyền, cô đi về phủ trước.

Lúc về tới phủ thì có người bẩm báo bà lớn có việc gấp rời phủ, lên vùng cao bán muối vài hôm, còn dẫn theo cậu mợ ba đi cùng. Liễu Thi liền càng chắc chắn sắp tới sẽ có biến, thế nên bà cả mới trốn đi trước.

Cô nhân cơ hội bà cả không có ở phủ, lập tức cho tập hợp gia nô trong phủ lại, nói:

– Hiện tại có việc cấp bách rất cần sức của mọi người. Sắp tới trong vùng ta có lũ lớn tới bảy ngày bảy đêm, mọi người chia nhau ra, đi tới từng nhà trong thôn cảnh báo họ trước, đóng thuyền bè kiên cố, chuẩn bị càng nhiều lúa gạo càng tốt.

Nghe Liễu Thi nói vậy cả đám người hầu đều ồ lên, lập tức có người phản bác:

– Thưa mợ hôm qua bà lớn đã tế thủy thần thành công, mợ bảo như vậy chúng em biết làm gì đây ạ.

– Phải đó, hôm qua cả làng đều trông thấy thủy thần đã nhận lễ vật của làng chúng ta rồi mà, không có lý nào lại dâng nước lên được..

Có người còn hoài nghi nhìn Liễu Thi, nói:

– Bà lớn vừa mới rời đi, trong phủ này đều là mợ nắm quyền, nhưng thứ tội cho em không theo ạ, giờ ra đường nói như thế dân làng họ chửi cho đó ạ, còn hạ thấp uy danh của nhà họ Hồ, ngộ nhỡ bà lớn có trở về trách tội thì phận người hầu chúng em phải làm sao đây ạ?

Liễu Thi biết chuyện này không thể miễn cưỡng họ, hơn nữa cô liều mình thông báo cho dân làng, việc này chắc chắn sẽ đến tai bà cả, đến lúc đó không biết bà ấy sẽ trừng phạt cô thế nào đây.

Nhưng cứu người vẫn là quan trọng nhất, cô sẽ tận lực làm hết sức mình, Liễu Thi lấy miếng vảy rồng từ thắt lưng, giơ lên nói:

– Đêm qua Hà bá đã báo mộng cho tôi về cơn lụt sắp tới, sẽ rất nhanh thôi, ai nguyện ý tin tưởng thì ở lại, những người khác có thể rời đi, sự lựa chọn ở mỗi người, tính mạng của người dân trong thôn, của người nhà nằm trong tay mọi người.

Kết quả chỉ có vài người là chịu tin Liễu Thi mà ở lại, Liễu Thi thấy vậy thì cũng thấy hơi chạnh lòng, nhưng không có cách nào khác. Cô hít thở một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, nhìn những người còn lại nói:

– Cảm ơn mọi người đã chịu tin tôi.

Giờ chỉ còn lại năm người chúng ta, mỗi người một tay, cố gắng đi hết các nhà trong thôn để cảnh báo mọi người. Đến khi trời bắt đầu tắt nắng thì mọi người đều phải tới bến sông, thuyền đã đậu sẵn ở đó, rất nhanh thôi tối nay nước đã bắt đầu lên rồi.

Liễu Thi quyết định đánh cược tất cả vào lần này gồm tính mạng, địa vị, lòng tin của mọi người đối với cô. Có một nữ người hầu đáp:

– Dạ em biết rồi ạ, em phục mợ lắm ạ, mợ xuất thân không cao quý như những tiểu thư khác nhưng mợ rất tốt bụng, dũng cảm, nhiều lần diệt trừ kẻ xấu. Bố em đã mất sớm, chỉ còn lại mẹ em thôi, em tin mợ và sẽ đưa mẹ lên thuyền ạ.

Liễu Thi nghe vậy thì như được an ủi, gật đầu cảm ơn cô ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!