Chương 40: (Vô Đề)

Về tộc Hồ ly cô thấy dân gian cũng nhắc đến khá nhiều, nhưng đa số đều đổ cho giống loài này những vết nhơ, như là Đát Kỷ và Trụ Vương chẳng hạn.

Vốn trăm loài bình đẳng, những con vật nếu có tâm hướng thiện, tu hành đi lên, có khi còn đạt được thành tựu hơn những người mãi trầm mê trong bể luân hồi.

– Để em giúp mợ mặc thử nhá, mợ mà diện lên kiểu gì cũng rất xinh cho xem ạ.

Con Liên nói làm cắt mạch suy nghĩ của Liễu Thi, cô gật đầu đồng ý. Cậu cả nhìn bề ngoài có vẻ lạnh lùng bất cần, ấy thế mà tâm tư thật tinh tế, chiếc áo bông chắc vừa in người cô, cứ như được làm riêng cho cô vậy.

Buổi tối lễ tổ hôm đó, ngoài bà cả, Liễu Thi, mợ ba thì có cả những chi dưới tham gia, cậu ba đang lên kinh có việc nên không về kịp. Lúc Liễu Thi đến thì mọi người đều đã có mặt, chỉ trừ bà cả là chưa tới.

Những mợ ở chi dưới trông thấy chiếc áo bông trắng muốt của Liễu Thi thì thấy ghen tị, trong lòng nghĩ thầm cứ tưởng cô ta gả cho cậu cả đã c.h.ế. t thì như bông hoa nhài cắm bãi phân trâu, không ngờ Liễu Thi không những không héo hon, mà ngày càng trở nên xinh đẹp, rạng rỡ hơn.

Dù không đành lòng nhưng khi thấy Liễu Thi, họ đều phải cúi đầu cung kính chào. Liễu Thi chỉ cười nói vài câu lấy lệ cùng họ rồi ngồi xuống trò chuyện cùng Hà Chi.

Lại nói Hà Chi cũng Liễu Thi đã gỡ bỏ mọi khúc mắc, trở thành chị em tốt, có lần Hà Chi nhắc tới chuyện trộm ngải hại cô, còn xin lỗi thật lâu, nói là khi đó bị Bảo Tú xui khiến mới làm ra hành động độc ác như thế.

Với hai cái tên Bảo Tú và con Chanh, Liễu Thi đã sớm cho vào dĩ vãng, cô biết bà cả chắc chắn sẽ không để cho họ sống yên ổn cuộc đời còn lại. Liễu Thi đang trò chuyện cùng Hà Chi thì chợt có người xông vào, hốt hoảng nói:

– Không xong rồi!

Tây viện của bà lớn phát hỏa! Bà lớn còn đang kẹt trong đó!

Lập tức đoàn người dưới sự dẫn dắt của Liễu Thi chạy tới Tây viện, trong thấy căn phòng chính của bà cả bốc cháy nghi ngút thì ai nấy đều hoảng sợ, chỉ sợ bà lớn phen này lành ít dữ nhiều.

– Kìa mợ cả, mợ thân là dâu trưởng, thấy mẹ chồng mình ở trong đó mà không vào cứu sao?

Mợ ba của chi thứ nói.

– Phải đó, mợ không định làm chữ hiếu hay sao!

– Đúng là lúc hoạn nạn mới biết lòng con dâu tốt!

Liễu Thi lạnh mặt nhìn đám người chi dưới, xem ra đám người này bắt đầu không an phận, muốn dồn cô vào chỗ c.h.ế. t đây mà… Nếu cô không vào thì mang tội bất hiếu, nếu vào lửa lớn như thế, liệu cô có toàn mạng trở ra được hay không đây.. Sau cùng Liễu Thi vẫn quyết định xông vào.

Trên đời này nặng nhất là tội bất hiếu, dù bà cả có nhiều lần hại cô đi chăng nữa thì trong mắt mọi người, bà ấy vẫn là mẹ chồng của của cô và đặc biệt bà ấy là mẹ của người cô yêu.

– Mau mang mền tới đây, thêm vài thùng nước nữa.

Nghe thấy mợ cả ra lệnh, đám người hầu nháo nhác nhau đi tìm, chỉ một lát sau chúng mang đồ quay lại. Liễu Thi cởi chiếc áo bông khoác ngoài đưa cho con Liên, sau đó lấy xô nước lạnh dội thẳng vào người, giữa tiết trời sắp âm độ, cả người cô run lên lẩy bẩy, cô chùm tấm mền lên người, nói:

– Dội thêm một lớp nước lên chăn đi.

Đây là cách có thể bảo vệ cơ thể người trong một thời gian nhất định khi xông vào đám lửa mà Liễu Thi từng đọc được trong sách. Cô không chần chừ thêm nữa, lấy thêm một cái khăn nhúng nước, che lấy mặt để ngăn khói, tro bay vào mũi, sau đó xông vào đám cháy.

Liễu Thi đẩy cửa xông vào phòng thì thấy lửa đã bén quá nửa căn phòng, cây cột chống nhà đã bị lửa thiêu đen thui, cô đảo mặt nhìn quanh phòng một lượt, kêu lên:

– Mẹ ơi, mẹ ở đâu vậy ạ?

– Con tới cứu mẹ đây ạ.

Liễu Thi gọi tới khản cả họng vẫn không thấy giọng bà cả đáp lại, mùi khói và lửa xông thẳng vào mũi khiến Liễu Thi ho sồng sộc, hơi nước trên chiếc chăn bốc đi mỗi lúc một nhiều, cả người cô càng lúc càng nóng ran, cô có cảm giác như ngọn lửa dữ sắp nuốt chửng lấy mình vậy.

– Mẹ có ở đây không ạ.

Nam Cung Tư Uyển

Liễu Thi vẫn cố gắng kêu bà cả, ngay lúc này cây cột giữa nhà đổ sầm xuống, suýt chút nữa rơi trúng người Liễu Thi, cũng may cô tránh kịp sang một bên.

– Mợ ơi, mợ ra đi ạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!