Chương 9: (Vô Đề)

Liễu Thi về tới phòng, vừa ăn sáng nằm nghỉ được một lát thì Thi Dung vào bẩm báo:

– Bẩm nhị tiểu thư, có cậu Vũ tới thăm.

Liễu Thi vốn không muốn tiếp, mà Lý Nguyên Vũ lì người không chịu về, cứ đứng trước cửa phòng cô, hại người đi qua đi lại nói ra nói vào, Liễu Thi bất đắc dĩ đành phải cho mời anh ta vào nói chuyện.

– Tôi nói này, dù sao chúng ta cũng có quen biết từ trước, em sao cứ tránh mặt tôi hoài thế chứ?

Liễu Thi đáp:

– Dù sao chị gái sắp gả cho cậu, tôi là em gái, chúng ta thân thiết quá cũng không ổn đâu.

Lý Nguyên Vũ nghe vậy thì cau mày đáp:

– Có kẻ nào trước mặt em nói linh tinh gì à?

Lý Nguyên Vũ vốn muốn tới thăm bệnh Liễu Nhan trước, nhưng Liễu Nhan đã bị bà cả cấm túc vì vậy tới gặp Liễu Thi nói chuyện.

Lại thấy Liễu Thi cứ lảng tránh mình, không tự nhiên như hồi ở nhà họ Hồ thì trong lòng không hiểu sao thấy bực.

– Cậu suy nghĩ nhiều rồi.

– Thôi được rồi, không nói chuyện này nữa, dạo này em luyện pháp tới đâu rồi?

Liễu Thi nhớ ra chuyện quan trọng, đột nhiên nghiêm túc hỏi:

– Cậu có biết nhiều về họ Nguyễn tộc không cậu?

Lý Nguyên Vũ vuốt cằm đáp:

Họ Nguyễn tộc à? Đây chẳng phải là bên ngoại của em Nhan sao? Nhưng mà có một bí mật này rất hiếm người biết được.

Không biết xảy ra xích mích gì mà bà cả Nguyễn Chiêu Pháp cùng họ Nguyễn tộc đã nhiều năm không qua lại rồi… Mà họ Nguyễn tộc lại càng ở ẩn, ít giao du với bên ngoài vì vậy rất hiếm người gặp được họ.

Liễu Thi nghe vậy thì giật mình, nhớ lại Liễu Nhan từng nói là viết thư gửi ông ngoại và cậu của mình để nhờ họ chữa dung nhan cho cô, xem ra đấy chỉ là một câu nói đùa mà thôi… Cô vẫn dễ tin người quá rồi!

– Hình như cứ năm năm một lần là họ sẽ tổ chức để chiêu mộ đệ tử ngoại môn thì phải, tôi nhớ không lầm thì lần chiêu mộ đệ tử kế tiếp là vào cuối thu năm nay thì phải. Họ Nguyễn tộc nằm trên núi U Minh, cách biệt với thế giới bên ngoài, em muốn lên đó bái sư à?

Nam Cung Tư Uyển

Liễu Thi không thể nói với Lý Nguyên Vũ là mình tới đó mượn đèn Bảo Đăng của họ, vì vậy cô chỉ đành gạt anh ta:

– Đúng vậy.

Nhà họ Liễu tôi không ở được lâu, đành tìm đường lui cho mình. Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết, sau này có việc gì cần nhờ thì cứ tìm tôi, trong khả năng của mình tôi sẽ giúp hết sức.

Lý Nguyên Vũ bật cười:

– Không cần khách sáo vậy đâu. Em vẫn thông minh, khôn khéo như vậy.

Liễu Thi thắc mắc:

– Anh không chuẩn bị cho hôn lễ sắp tới sao? Sao anh rảnh rỗi tới đây nói chuyện với tôi vậy.

Lý Nguyên Vũ ngập ngừng một lát rồi nói:

– Nói thật với em, từ bé đến giờ tôi đều coi em Nhan như em gái của mình, cưới em ấy cũng là theo lời cha mẹ, chứ tình cảm trai gái thì….

Liễu Thi lập tức ngắt lời:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!