Chương 25: (Vô Đề)

Liễu Thi nghe vậy liền lắc đầu chối:

– Ông lầm người rồi, tôi là em gái của tân nương, chị gái tôi có chút việc, sẽ vào ngay đây.

Chủ tiệm nghe vậy thì ngượng ngùng gãi đầu, mà Liễu Nhan vừa bước chân vào cửa, nghe thấy những câu nói kia thì nhìn chằm chằm Liễu Thi, đôi mắt nhìn Liễu Thi đằng đằng sự oán hận, nhưng rất nhanh che giấu đi, giả bộ mới bước vào, hỏi:

– Mọi người vừa nói chuyện gì mà vui vẻ thế ạ?

Lý Nguyên Vũ vốn đang mất hồn trước lời nói của chủ tiệm, giọng nói của Liễu Nhan làm anh sực tỉnh, đáp:

– Không có gì đâu, hỉ phục đã may xong xuôi hết rồi, em vào thử xem có ưng ý không.

Liễu Nhan gật đầu nhoẻn miệng cười:

– Cậu Vũ mất bao công tỉ mỉ thiết kế vì em, em chắc chắn sẽ thích rồi, chút nữa chỉ cần đi chọn trang sức hợp với nó nữa là được.

Chờ Liễu Nhan vào phòng thử đồ, Lý Nguyên Vũ mới lấy hết dũng khí, hỏi Liễu Thi:

– Chẳng hay sau này em tính sao?

Liễu Thi nhíu mày hỏi lại:

– Ý cậu là sao, em không hiểu?

Nam Cung Tư Uyển

– Chẳng lẽ em không thấy rõ tôi có tình cảm với em sao?

Liễu Thi hơi bối rối nhưng rất nhanh cô trấn tĩnh nhắc nhở anh ta:

– Cậu và chị Nhan đã có hôn ước từ bé, còn tôi đã có chồng, mong cậu nhớ kỹ.

Lý Nguyên Vũ không chịu thua, nói tiếp:

– Tôi chỉ coi Nhan như em gái của mình, cưới em ấy là theo lệnh cha mẹ, còn với em là tình cảm thật lòng, em Nhan tính tình lương thiện từ bé, nếu biết chuyện này chắc chắn sẽ đồng ý cho em gả vào phủ cùng thôi.

Còn tên họ Hồ kia đã sớm hồn phách tiêu tan, nhà họ Hồ còn là phản tặc, nếu không phải tôi ra sức bảo vệ em, em nghĩ mình có thể yên ổn đứng ở đây sao?

Liễu Thi nghe vậy thì bật cười lớn.

Việc hai chị em gái lấy chung chồng vốn là chuyện bình thường nhưng Liễu Thi không ngờ Lý Nguyên Vũ lại có suy nghĩ như vậy, uổng công trước đây cô còn coi anh ta như một người bạn tri kỷ, thì ra so với những tên đàn ông khác, anh ta cũng chỉ như thế mà thôi!

– Cậu nên tập trung cho hôn lễ sắp tới của mình đi, hôm nay tôi coi như không nghe thấy gì cả, cả đời này của tôi chỉ có một người chồng duy nhất là cậu Nam.

Lý Nguyên Vũ không ngờ Liễu Thi cứng đầu như vậy, hừ lạnh đáp:

– Em cứ chờ xem! Thứ gì tôi muốn thì sẽ luôn luôn có được.

Liễu Thi quay mặt đi, không đáp lời Lý Nguyên Vũ nữa, cô phải mất nửa buổi cùng Liễu Nhan đi chọn đồ trang sức nữa mới xong, vốn hai người Lý Nguyên Vũ và Liễu Nhan còn định kéo Liễu Thi tới cửa tiệm để ăn tối nhưng Liễu Thi kiên quyết từ chối, bởi cô còn có việc quan trọng hơn phải làm.

Cô đi tới chỗ của Lưu chủ tiệm, đã lâu Lưu chủ tiệm không thấy Liễu Thi tới, nay nhìn thấy cô thì vui mừng hỏi:

– Đã lâu không thấy tiểu thư rồi.

Liễu Thi chào lại Lưu chủ tiệm rồi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

– Tháng trước ông có viết thư cho ta, nói là họ Nguyễn tộc muốn mua một lượng bùa lớn từ tôi, khi đó có chút việc nên tôi chưa trả lời luôn được, hiện giờ còn kịp không?

Lưu chủ tiệm nghe vậy thì hớn hở đáp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!