Chương 19: (Vô Đề)

Liễu Thi đến viện học sĩ thì trời đã sẩm tối, cô đã sớm quen với khung cảnh thanh bình, yên tĩnh nơi đây, trước khi bước vào cửa còn ngắm nhìn hoa cỏ một lát rồi vươn vai, hít một hơi thật sâu. Thi Hoa đứng bên cạnh xách tay nải, cười nói:

– Tiểu thư thích nơi đây hơn ở nhà ạ?

Liễu Thi gật đầu cười, nhớ ra chuyện Thi Dung thì áy náy nói:

– Thi Dung có gửi thư tới cho chị, tạm thời chị em hai người chưa gặp được, em cố gắng chờ thêm chút thời gian nữa, cô ấy đã thu thập được khá nhiều tin tức rồi, chủ gánh hát họ Ngô chỉ là tay sai của một người mặc áo đen có họ Nguyễn..

Họ Nguyễn là một trong những họ phổ biến ở nước Nam nên Liễu Thi cũng không suy nghĩ sâu sa, chợt nhớ lại lời soái vong trước có dặn sau có gặp con cháu ông ấy thì ra tay tương trợ, mà cô nhớ không lầm thì soái vong cũng họ Nguyễn thì phải.

– Em hiểu ạ.

Trải qua thời gian ở bên cạnh Liễu Thi, Thi Hoa đã sớm coi cô như chị gái của mình, những đêm dài lạnh lẽo, Liễu Thi thường hay kể những chuyện mình đã trải qua cho Thi Hoa nghe, Thi Hoa càng khâm phục bản lĩnh cũng như sự kiên cường mà không mất đi thiện tâm của Liễu Thi.

Đêm hôm đó Liễu Thi nằm mộng chiêm báo thấy thần sông, thần sông chống gậy gỗ, hỏi:

– La bàn ta đưa cô còn giữ chứ?

Liễu Thi chắp tay:

– Dạ bẩm tôi luôn giữ gìn cẩn thận ạ.

Thần sông gật đầu hài lòng, nói tiếp:

– Ta xem tinh tượng thì thấy đồng đen đã xuất thế trở lại, thiên hạ e lại một lần nữa rung chuyển rồi đây, cô đi dọc lên hướng bắc của kinh thành Thăng Long, sẽ thấy tung tích của đồng đen.

Liễu Thi nghe vậy thì mừng rỡ, đáp:

– Tôi đã rõ ạ, ngày mai sẽ xin đại học sĩ nghỉ vài hôm, lập tức khởi hành ạ.

Thần sông gõ gõ cây gậy, dặn dò thêm:

– Ấy, mọi sự cần bình tĩnh, chứ có nóng nảy lại thành ra hỏng việc. Trước khi đi hãy đến chỗ Lê đại học sĩ, sẽ có thêm manh mối cho cô.

Liễu Thi biết Lê đại học sĩ học rộng hiểu sâu chắc chắn sẽ có thông tin hữu ích cho cô, vì vậy vâng lời thần sông, sáng hôm sau đi tới nơi làm việc của Lê đại học sĩ.

Nhìn từ xa thì thấy ông ấy đang ngồi trên ghế đá ven hồ, đọc lại vài bài thi của các học trò gần đây, bộ dạng rất nghiêm túc, ở bên cạnh còn có thêm lư xông trầm và một người hầu đứng quạt.

Liễu Thi nhờ người vào thông báo hộ, chừng nửa nén hương sau cô mới được vào yết kiến quan học sĩ.

Ông bỏ tập giấy xuống, hỏi Liễu Thi:

– Trời chưa qua giờ ngọ, cô tới đây có việc chi gấp?

Liễu Thi chắp tay hành lễ theo nho học rồi nhỏ nhẹ đáp:

– Thưa quan học sĩ, tôi có chút chỗ chưa hiểu, lòng lại nóng như lửa, tâm trạng bất an khi cái ngu dốt vẫn còn. Kính mong quan học sĩ dành chút ít thời gian để giải đáp.

Ông ấy phất tay cho người hầu lùi ra ngoài và đóng cửa lại để nói chuyện với Liễu Thi:

– Thế cô muốn tìm hiểu chuyện gì? Nếu là thơ văn đối phú thì ta nghĩ cô đã thông giỏi lắm rồi. Còn về việc quan trường thì ta lại nghĩ cô cũng chẳng tham muốn cái chốn thị phi.

Như nhớ ra việc gì đó, quan đại học sĩ lại nói:

– Hay là việc mà lão già Kim Ngưu nhắc ta dạo trước?

Kim Ngưu là tên của thần sông, quan đại học sĩ gọi thẳng tên như vậy, có thể thấy quan hệ thân thiết giữa họ, Liễu Thi biết được thần sông đã có ngỏ lời từ trước, liền mạnh dạn nói tiếp:

– Dạ, vậy thì tôi cũng xin được hỏi ngài luôn, thực ra tôi nông cạn, muốn tìm hiểu về đồng đen mà chẳng biết nó hình thù thế nào, nằm trong ngũ hành có tương khắc gì hay chăng, cũng chưa từng thấy qua đồng đen nên mới tới đây nương nhờ sự thông tuệ của ngài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!