Chương 48: (Vô Đề)

Thẩm Tiểu Khương hóa thân thành bách khoa toàn thư hiểu ngay trong một giây, không cần nghĩ cũng hiểu ý của Trần Nghị. Mặt cô "xoạt" một tiếng, đỏ bừng.

"Dì út, lại nữa rồi?!"

Trần Nghị lại cười khúc khích, đuôi mắt đẫm một lớp hơi nước mỏng. "Thú vị mà."

"Không có gì thú vị cả."

Mùa hè ở Hải Thị, trời nóng đến sớm, nhưng vì có gió mùa nên cảm giác sẽ không quá oi bức, cũng không khó chịu như mùa hè ở Nam Thành. Cơn gió mang theo hơi nước biển thổi qua, hơi ấm cũng theo đó mà ập đến từ bốn phương tám hướng.

Nước trà trong ly của Thẩm Tiểu Khương đã cạn. Cô cũng đặt ly xuống, ngẩng đầu nhìn người bên cạnh. Trần Nghị ngửa đầu, nhắm mắt lại, cảm nhận cơn gió ấm áp, ẩm ướt. Mái tóc nàng bị thổi tung, không có cảm giác lôi thôi, ngược lại lại tăng thêm một vẻ đẹp rối bời. Cảm giác lười biếng, trong nháy mắt kéo căng.

Thẩm Tiểu Khương hai tay chống lên bàn, chống cằm, không biết là phong cảnh trong mắt cô làm nổi bật Trần Nghị, hay là Trần Nghị làm nổi bật phong cảnh trước mắt. Giờ này khắc này, màn đêm vốn cực kỳ bình thường trong mắt Thẩm Tiểu Khương lại xinh đẹp lạ thường.

"Thẩm Tiểu Khương." Trần Nghị gọi cô.

"Vâng?" Dòng suy nghĩ của Thẩm Tiểu Khương bị kéo lại.

Mắt Trần Nghị vẫn nhắm, những lọn tóc bay tán loạn không ngừng vỗ vào mặt nàng: "Tại sao em lại học chuyên ngành máy tính?"

Câu hỏi này đã bị hỏi rất nhiều lần. Nhưng hôm nay, Thẩm Tiểu Khương muốn trả lời một cách nghiêm túc.

"Em chỉ biết, em thích viết mã." Thẩm Tiểu Khương nói xong, nghiêng eo, đưa tay giúp Trần Nghị vén mái tóc ra sau tai.

Trần Nghị từ từ mở mắt, xoay mặt nhìn cô: "Chị nghe Giai Bảo nói, thứ đó rất nhàm chán."

Thẩm Tiểu Khương ngượng ngùng cười một tiếng: "Em thấy cũng ổn."

Trần Nghị có hứng thú, một tay chống cằm, một tay nâng ly sứ, cúi đầu khẽ ngửi mùi gừng trong chén. "Em thấy nó tốt ở đâu?" Nàng hỏi.

Thẩm Tiểu Khương trầm ngâm vài giây, rồi ngồi thẳng dậy, hơi nghiêng người dựa sát Trần Nghị hơn một chút:

"Em cũng không nói rõ được. Con người em rất dễ sinh lòng yêu thích một thứ gì đó mà chẳng cần lý do. Một khi đã thật tâm thích rồi, thì sẽ mãi mãi thích như vậy."

Nàng miễn cưỡng nâng mí mắt, mượn ánh đèn yếu ớt trong hoa viên để nhìn vào mắt Thẩm Tiểu Khương: "Người khác thường nói, viết số hiệu chẳng có tiền đồ, chỉ là kiếm chút tiền trong thời đại tin tức nhanh thôi."

Thẩm Tiểu Khương nhún vai: "em không quan tâm. Rất nhiều chuyện nếu đều dùng tiền bạc và tương lai để đo lường thì sẽ mất đi rất nhiều niềm vui." Cô cũng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng v**t v* miệng cốc, động tác lại không tao nhã bằng Trần Nghị: "Lớp cấp ba của em trước đây, rất nhiều người đều đi học tài chính, kỹ thuật ô tô. Dù ban đầu học máy tính cũng sẽ chuyển sang kỹ thuật phần mềm hoặc IT vào năm ba, năm tư.

Nhưng mà, vậy thì sao chứ?"

Trần Nghị không xen vào, im lặng lắng nghe.

Thẩm Tiểu Khương nói tiếp: "Tồn tại tức là hợp lý. Những chuyên ngành đó cũng phải có người học chứ. Giống như một người dù có bình thường hay không được coi trọng đến đâu, cũng nhất định sẽ có người vứt bỏ tất cả để yêu thương họ."

Nghe đến đây, Trần Nghị sững người. Nàng cảm thấy lời nói của Thẩm Tiểu Khương có ý riêng. Cụ thể chỉ cái gì, Trần Nghị không nói rõ được. Nàng giả vờ như không hiểu.

"Vả lại, là em thích, mắc mớ gì đến người khác." Thẩm Tiểu Khương nói xong, cong môi cười với Trần Nghị.

Trần Nghị cũng bất giác bật cười theo.

Dù không đúng lúc để cười, dù bầu không khí hiện tại chẳng hề thích hợp, nhưng nàng vẫn cười, một nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng.

"Em nói rất đúng," Trần Nghị gật đầu, khẳng định lời của Thẩm Tiểu Khương: "Người trẻ tuổi có thể suy nghĩ được như em, thật sự hiếm."

Thẩm Tiểu Khương coi như Trần Nghị đang khen mình.

Trần Nghị đặt cốc xuống, năm ngón tay buông ra, lòng bàn tay dán lên mặt bàn lành lạnh. "Vậy, sau khi tốt nghiệp em có về Hải Thị không?"

Thẩm Tiểu Khương chớp mắt mấy cái. Nói thật, cô vẫn chưa cân nhắc đến chuyện xa xôi như vậy. Cô còn muốn thi lên thạc sĩ, nếu có thể còn muốn thi tiến sĩ. Dù sao thì cô học rất giỏi, chỉ cần đủ cẩn thận, về cơ bản đều có thể đứng đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!