Chiều thứ Ba, một giờ.
Khu dân cư cũ kỹ im lặng không một bóng người. Những bức tường gạch đỏ loang lổ đầy dây thường xuân khô héo, chằng chịt đan xen, bám chặt vào bề mặt như những vết sẹo dữ tợn.
Mái đình lục giác phủ đầy bụi, lớp ngói xanh mờ mịt một màu xám xịt. Sơn đỏ trên những cây cột đã bong tróc loang lổ từ lâu. Bàn đá, ghế đá cũng kết đầy mạng nhện.
Trong đình chỉ có một người già ngồi xe lăn, đội chiếc nón len bẩn thỉu. Gầy trơ xương đến mức hai mắt như lồi hẳn ra, thân hình co quắp đến mức khó phân biệt là nam hay nữ. Ông ta (hoặc bà ta) ngây ngốc nhìn chằm chằm vào khoảng không, thất thần.
Nhưng chẳng bao lâu, đôi mắt đờ đẫn ấy bắt đầu di chuyển, chậm rãi dõi theo một bóng người lướt qua trước mặt, nhìn cô bước đến trước cửa tòa nhà số 7.
Cô gái nhỏ giơ tay kéo thử cánh cửa đơn nguyên bằng thép không gỉ màu xanh lam. Cánh cửa quá nặng, cũng quá cũ, bị kẹt từ bên trong, muốn mở được phải dùng chìa khóa. Điều này khiến những người ra vào vô cùng phiền phức.
Nhưng trong khu chung cư mục nát này, chỉ còn vài hộ già cả cố chấp bám trụ, chờ đợi ngày cuối đời. Mà thực ra, họ như đã chết từ lâu rồi. Những gì còn sót lại, chỉ là những oan hồn lảng vảng quanh đây.
Oan hồn trong đình trơ mắt nhìn bóng dáng nhỏ bé ấy đứng yên trước cửa. Cô gái chỉ đứng đó vài giây, sau đó lùi lại một bước, nhấc đôi chân thon dài trong đôi giày cao gót đen lên. Chỉ một cú đá.
Rầm!
Một tiếng động chói tai vang lên, cánh cửa sắt nặng nề rít lên những tiếng vang thảm thiết, mở toang ra.
Khuôn mặt non nớt kia không để lộ tuổi tác, cũng chẳng có bất kỳ cảm xúc nào. Trống rỗng. Giống như một con búp bê biết đi, hàng mi dài rủ xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn ổ khóa rơi xuống chân mình, nhẹ nhàng giẫm đầu mũi giày lên nó, hất sang một bên.
Bởi vì động tác vừa rồi, chiếc váy ngắn màu đen bị kéo lên một chút, để lộ cặp đùi thon gọn trong lớp tất mỏng. Chiếc áo sơ mi trắng sơ vin trong váy cũng bị bung ra một góc. Gió bắc thổi tung mái tóc đen nhánh của cô, vài lọn tóc dính vào khuôn mặt, vướng cả vào son môi ở khóe miệng.
Nhưng cô thậm chí không buồn giơ tay lên chỉnh lại.
Lùi một bước, mặt không cảm xúc nhìn cánh cửa mở vừa đủ để lách vào, cô khẽ nghiêng người, lách qua cánh cửa mà bước vào bên trong.
Tầng một.
Tầng hai.
Tầng ba.
Hai tay cô buông thõng hai bên, bước từng bậc thang một, tiếng giày cao gót thanh mảnh vang vọng trong hành lang chật hẹp, lạnh lẽo.
Cộp. Cộp. Cộp.
Đến tầng bốn.
Mũi giày dừng lại trên bậc thang cuối cùng, thoáng chần chừ trong một giây. Sau đó, cô nghiêng mũi giày sang trái, bước về phía căn hộ 401.
Căn hộ 401 là nơi ở của một người phụ nữ Thượng Hải hơn sáu mươi tuổi. Nhưng thực ra, gọi bà ta là người Thượng Hải cũng không chính xác, năm sáu tuổi, bà ta đã theo ba mẹ từ Thượng Hải đến đây để tham gia phong trào chi viện đại Tây Bắc.
Suốt năm mươi năm sau đó, bà ta sống trên mảnh đất hoang vu khô cằn này.
Nhưng bà ta chưa từng có ý định bám rễ ở đây. Không ai muốn cắm rễ ở nơi này cả. Đó là lẽ thường tình, chẳng có gì đáng nói.
Điều tệ hại là, ba mẹ bà ta, những người công nhân một lòng với công cuộc luyện thép, đã không đủ khả năng dạy bà ta một điều quan trọng— Đối với một cô gái, khi sự xinh đẹp, ngây thơ và ham mê hưởng lạc kết hợp lại, kết cục sẽ là gì?
Đôi khi, bà ta cũng nhìn vào gương và thở dài.
Mình già rồi.
Đặc biệt là sau khi sinh con, những thứ từng là niềm kiêu hãnh lúc trẻ chỉ trong chớp mắt đã biến mất. Nhưng hậu quả mà nó để lại thì giam cầm bà ta cả đời trên cây cột ô nhục.
Hồi đó, một cô gái xinh đẹp đến từ Thượng Hải giữa vùng Tây Bắc nghèo khó, lạc hậu là thứ hấp dẫn đến mức nào, người bình thường không thể tưởng tượng nổi. Đến mức mà từ khi bà ta vừa dậy thì, bắt đầu có nhận thức về giới tính, bà ta đã không có lấy một ngày được yên ổn.
Những cậu trai vây quanh bà ta, giống như lũ kền kền lượn lờ trên xác thối, mắt dán chặt vào con mồi. Họ gói ghém dã tâm của mình trong những bộ quần áo đẹp, những món trang sức lấp lánh, trong những chiếc bánh điểm tâm thơm phức, trong sự chờ đợi kiên trì và những lần đưa đón tận tình, bất kể mưa gió.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!