Suốt đêm, Trình Khản cũng không xuất hiện.
Sa Tả và Naga nằm trên giường anh ta một đêm, một đêm này, bọn họ cơ bản không ngủ.
Bởi vì Sa Tả đã đưa ra một quyết định điên cuồng, cậu muốn đi xem trung tâm xoáy nước, chỉ có nơi đó, lối vào chỉ có thể ở nơi đó thì mới không bị Naga phát hiện, xung quanh hòn đảo này chỉ có xoáy nước nằm gần đó là Naga chưa từng đi qua.
Bọn họ thức trắng đêm bàn bạc trọng điểm, Sa Tả quyết định tự đi một mình, cậu sợ ngộ nhỡ mình đoán sai, Naga đi cùng thì sẽ hại hắn.
Cậu sẽ chết, Naga tựa người vào giường, không nhanh không chậm nhắc nhở cậu,
"Cậu sẽ bị nước nghiền nát".
"Không đâu, tôi có thể chịu được loại áp lực này".
Sa Tả gối đầu lên cánh tay, quả quyết trả lời, cậu có lòng tin với chút áp lực nước này.
"Cậu sẽ bị nước vặn thành Cổ Kỳ Lạp". Naga lại nói.
"Cổ Kỳ Lạp là cái gì?".
"Một loại cá, có rất nhiều ở gần xoáy nước". Naga cởi ra một bên tay áo, sau đó cầm lấy rồi từ từ xoắn lại: Trông như thế này.
Sa Tả nhìn vẻ mặt thản nhiên của hắn, lại nhìn ống tay áo bị xoắn lại kia, không nhịn được bật cười:
"Sao anh lại ngốc như thế!".
"Cậu mới ngốc, cậu sẽ bị nước khuấy thành thế này", Naga buông tay, mặc áo vào,
"Hơn nữa, con Cổ Kỳ Lạp kia có thể giết cậu".
"Một con rắn nước nhỏ vậy mà muốn giết tôi?". Sa Tả ngồi dậy, lấy tay so so tay áo Naga,
"Anh đánh giá thấp tôi rồi".
AS ngu ngốc, Naga mỉm cười, khóe miệng giễu cợt rất rõ ràng,
"Cổ Kỳ Lạp có nghĩa là rắn khổng lồ hút máu".
Rắn khổng lồ?. Sa Tả nằm xuống, gối đầu lên ngực Naga, lắng nghe nhịp tim bình ổn và từ tốn của hắn:
"Tim anh đập rất chậm".
"Nó dài hơn cậu rất nhiều, to xấp xỉ eo cậu".
Naga đưa tay sờ lên eo Sa Tả.
Sa Tả ngẩng đầu nhìn Naga, xác định hắn không phải đang hù dọa mình, Naga người này sẽ không gạt người.
Gần xoáy nước có loại sinh vật này sao?
Cậu luôn cảm thấy vùng biển ở đảo Liệp Lang rất cằn cỗi, dù là đại dương hay sa mạc cơ bản đều không có sinh vật, cậu thật không ngờ còn có loại rắn nước khổng lồ như thế này, có lẽ Naga nói là cá, cá lớn.
"Những con Cổ Kỳ Lạp đó ăn gì để sống? Tôi thấy trong biển không có cái gì có thể ăn cả". Tuy Sa Tả đã hạ quyết tâm phải đi xem vòng xoáy, nhưng cậu không muốn chỉ vì kích động mà đi đến đó, nhất định phải hiểu rõ ràng đã.
"Đúng là không có gì để ăn, chính vì thế chúng nó mới canh giữ xoáy nước, thứ bị cuốn vào đó rất nhiều". Naga suy nghĩ một chút,
"Vẫn là tôi đưa cậu đi".
"Không, tôi sợ gặp chuyện không may".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!