Chương 29: (Vô Đề)

Sa Tả cởi quần áo, lúc chuẩn bị theo Naga xuống nước, cậu phát hiện Naga đang nghiêm túc đem quần áo cất vào trong một cái túi, lớp bên ngoài của túi được làm từ da, bên trong có một lớp chống nước.

Cậu ngồi xổm bên cạnh Naga, sờ sờ cái túi, lớp bên trong đúng là chất liệu chống nước thường được sử dụng ở AS,

"Anh còn có túi chống nước à? Ở đâu ra vậy?".

Trình Khản cho tôi, Naga đóng chặt lại miệng túi,

"Tôi thích ở trong nước, anh ta nói cái này có thể đựng đồ".

"Anh biết Trình Khản rất lâu rồi?". Sa Tả có chút tò mò, lần đầu tiên nhìn thấy Naga, đoạn đối thoại giữa hắn và Trình Khản rất kì lạ.

Ừ. Hắn chọc ngón tay lên mặt đất, tựa hồ đang đếm,

"Vài chục năm, có thể lâu hơn".

Cái gì?. Giọng Sa Tả hơi mất kiểm soát, cậu cúi người nhìn Naga,

"Anh biết một năm là bao lâu không? Vài chục năm? Vài là bao lâu?".

Naga ngẩng mặt nhìn cậu, Sa Tả rất quen thuộc vẻ mặt này, vẻ mặt nhìn AS ngu ngốc:

"Cậu không biết một năm là bao nhiêu lâu sao?".

"Thế anh nói cái gì vài chục năm? Rồi còn có thể lâu hơn? Rốt cuộc anh bao nhiêu tuổi rồi?". Sa Tả nhìn chằm chằm vào gương mặt tinh xảo của Naga, gương mặt này, cùng với vóc người thon dài săn chắc này, hoàn toàn không có quan hệ gì với vài chục năm hết.

Tôi so với cậu, Naga quét mắt nhìn cậu, đem sợi dây trên túi quấn vào cổ tay,

"Lớn hơn nhiều, lần đầu tiên Trình Khản tỉnh lại, tôi đã ở đây".

Sa Tả ngạc nhiên nhìn Naga:

"Từ lần đầu tiên Trình Khản tỉnh dậy đến giờ đã là bao nhiêu năm?".

"Sáu mươi bảy mươi năm gì đó, có lẽ chưa tới, lâu rồi không nhớ rõ". Naga nhảy vào trong nước, nước bắn tung tóe lên mặt Sa Tả.

Sa Tả không thèm để ý, cậu chìa tay kéo tay Naga,

"Anh muốn nói kỳ thực anh là một ông già sao?".

"Tôi không phải là ông già". Naga cau mày, hắn không biết nên giải thích thế nào cho Sa Tả, hắn thấy đây là chuyện rất bình thường,

"Trình Khản nói tôi lớn lên rất chậm, quái ngư có thể sống rất lâu".

… Tôi hiểu.

Sa Tả nhìn Naga tự tại nổi trên mặt nước, Naga không phải nhân loại bình thường, hắn là sản phẩm của A

-dam hoàn mỹ, tuổi thọ của hắn vượt xa nhân loại bình thường, vì thế tốc độ trưởng thành của hắn rất chậm chăng?

Tạm thời cứ hiểu như vậy đi, Sa Tả thật sự không tìm ra cách giải thích nào thích hợp hơn, cậu theo sau nhảy xuống nước, ôm lấy eo Naga sờ sờ, cơ thể thanh niên tràn ngập sức sống thế này mà đã sáu mươi bảy mươi tuổi sao?

Đường bơi không dài, Naga cũng ôm lấy cậu,

"Nhưng cậu khẳng định không bơi hết được, tôi sẽ đẩy hơi cho cậu".

Ừ. Sa Tả gật đầu.

"Cậu… đừng duỗi đầu lưỡi tới, sẽ sặc". Naga nhắc nhở cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!