"Vẫn không có tin tức gì của Trình Khản, đã ba ngày rồi mà một chút tin tức cũng không có".
"Hiện tại việc truyền tin rất khó khăn, Sở nghiên cứu có thể đã biết việc Trình Khản quay về đảo rồi".
"Anh có hối hận không? Có lẽ là nói… có hận em không?".
"Không, tất cả đều là quyết định của hai chúng ta, Sa Tả là niềm kiêu hãnh của chúng ta".
Đồng hồ điện tử trên vách tường kim loại hiển thị thời gian là Thủy kỷ, ngày 28 tháng 7 năm 573, nền trắng số đen thể hiện rõ phong cách rất AS, đơn giản và hạn chế.
Luân Na Tháp nhìn chằm chằm vào màn hình, phía trên còn có nhiệt độ, độ ẩm, chất lượng không khí từng khu vực tại AS, màn hình hiển thị rất nhiều nội dung nhưng mỗi ngày gần như không có biến hóa.
Từ ngày AS được thành lập trở đi, những con số về nhiệt độ và thời tiết gần như không hề thay đổi. Đa số những người trưởng thành trong môi trường sống thuận lợi này, cơ thể bọn họ đã hoàn toàn thích nghi với chỉ số bất biến kia.
Bà chưa từng rời khỏi AS, càng chưa từng đến SUD
-III, trong trí nhớ của người dân AS không hề có hòn đảo này, nhưng đối với bà mà nói, nơi mà bà chưa từng đặt chân đến không hề xa lạ chút nào.
Không đơn giản là hiện tại con trai bà đang đơn độc tại hòn đảo kia mà trải qua biến cố lớn nhất trong đời nó, còn bởi vì vào hai mươi năm trước, bà đã hiểu rõ hòn đảo này.
Năm đó, bà được chấp thuận sinh ra đời đứa con đầu tiên, nhưng cuối cùng nó lại mắc bệnh nặng, căn bệnh gây ra bởi những vấn đề về thể chất không có khả năng được AS chữa trị, tổ chức Y tế tại AS sẽ không lãng phí thời gian điều trị cho những đứa bé có thể chất quá kém.
Là một người mẹ, bà bất lực đứng nhìn sinh mệnh nhỏ bé đang hấp hối, lần đầu tiên trong cuộc đời bà nảy sinh tâm lý thất vọng sâu sắc đối với Chính phủ liên bang, lần đầu tiên bà nảy sinh nghi ngờ đối với cách làm phân chia nghiêm ngặt thứ bậc gien, sinh mạng không phải quan trọng nhất, gien tốt mới là tuyệt đối, dưới sự khống chế của chính phủ liên bang, ưu thắng khuyết thải mang một ý nghĩa khác, một ý nghĩa lạnh lẽo thấu xương.
Thậm chí bởi vì đứa nhỏ yếu ớt như vậy mà bà đã mất đi cơ hội sinh con lần nữa, bởi vì gien của bà và người chồng Sa Dịch có lẽ không khỏe mạnh, không thể mang đến cho AS một gia đình chất lượng, bên cạnh việc bà bị cấm sinh con, cấp bậc xã hội cũng sẽ bị hạ xuống.
Ngày đó con bà chết đi, có một người đàn ông mang theo một đứa bé mới sinh tới nhà bà, ngày sinh của đứa bé với con trai bà cách nhau rất gần, nó rất khỏe mạnh và xinh xắn.
Người đàn ông này muốn dùng một đứa bé khỏe mạnh để thay thế cho đứa con vừa mới mất của bà, bà và Sa Dịch rất kinh hãi, đây là chuyện không thể tưởng ở AS, là hành động vi phạm pháp luật nghiêm trọng.
Dù thế nào bà cũng không có gan chấp nhận, nhưng người đàn ông này không nói nhiều lời, mà chỉ bảo chứng với bọn họ:
"Tất cả tư liệu tôi sẽ chuẩn bị giúp hai người, bắt đầu từ ngày hai người chấp nhận đứa bé này thì nó chính là con ruột của hai người, hai người chưa từng có một đứa con đã chết, mọi thứ đều không hề thay đổi".
Cha mẹ nó đâu?. Sa Dịch vẫn không nói gì, đây là vấn đề duy nhất của ông, tại AS này, không thể có khả năng xuất hiện một đứa bé khỏe mạnh mà không có gia đình.
"Nó sinh ra bên ngoài AS, cha mẹ đã chết", người đàn ông trả lời rất đơn giản,
"Nếu hai người không nhận nuôi nó thì nó sẽ bị chết đói, tôi cũng không tìm được gia đình có điều kiện phù hợp".
Đứa bé này cư nhiên sinh ra bên ngoài AS, đây là lần đầu tiên Luân Na Tháp và Sa Dịch có ấn tượng khác đối với thế giới nằm ngoài AS không chỉ là một khoảng không màu đen.
Mặc dù đứa bé và người đàn ông này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng Luân Na Tháp vẫn bị dao động bởi lời nói của người đàn ông, bà nhìn vào ánh mắt trong veo và nụ cười dễ thương của đứa bé, tình mẹ con cuộn trào trong cơ thể bà không cách nào khống chế, bà nhìn chồng:
"Em muốn nhận nuôi đứa bé này".
Sa Dịch trầm mặc rất lâu, lại nhìn người đàn ông kia hồi lâu rồi cuối cùng mới ôm vai vợ mình: Em vui là được rồi.
"Tôi sẽ quay về tìm hai người nhưng không theo định kỳ", người đàn ông này để lại một con chip nhỏ cho bọn họ,
"Nếu gặp tình huống khẩn cấp thì có thể trực tiếp tìm tôi, tôi tên Trình Khản".
Người đàn ông tên Trình Khản mang theo đứa con đã mất của bọn họ rời đi, và để lại đứa bé trai khỏe mạnh, ba ngày sau, bọn họ phát hiện toàn bộ tư liệu của đứa con Sa Tả đã bị thay đổi, từ tư liệu của đứa bé này, nó đã hoàn toàn trở thành đứa con hợp pháp của bọn họ.
…
Sa Tả trở về phòng, đi xuống ôn tuyền ngâm người một hồi, lại thay một bộ quần áo sạch, sau đó trực tiếp ngã xuống giường ngủ thẳng đến trưa ngày hôm sau mới thức dậy, và cậu không hề nằm mơ trong lúc ngủ.
Có người đi qua đi lại trên con đường nhỏ bên ngoài, mỗi người thoạt nhìn đều đang bận rộn chuyện của chính mình. Cậu chậm rãi rời giường, sắp xếp xong rồi đẩy cửa bước ra, vết tích hỗn chiến của ngày hôm qua đã được dọn dẹp gần xong, ngoại trừ phòng ốc đổ sụp vẫn chưa được tu sửa thì đá vụn và vết máu trên mặt đất đều đã biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!