Trong khi đó, đội quân của khu rừng Chạng Vạng cũng đã rút về đến căn cứ. Mọi người vô cùng mệt mỏi. Tel"Annas ngồi xuống ghế:
- Người đâu! Mang nước tới đây!
- Dạ …
- Payna đáp, nhưng chưa kịp làm gì thì Zuka chen vào. Zuka bảo:
- Cô đi nghỉ ngơi cho khỏe, tôi mang nước thay cô cho.! Payna mừng rỡ nhưng nhìn Zuka với ánh mắt " Hừm, anh được lắm!" sau đó cô lui về và lẩm bẩm:
- Tên Gấu Béo này kể ra cũng không tệ lắm..! ^.^ --¤--
Tel"Annas hỏi Zuka:
- Ngươi có thấy Krixi ở đâu không? Bảo cô ta dẫn quân tới hỗ trợ mà rốt cuộc lại biến đi đâu mất tiêu!
- Dạ bẩm Nữ Vương chắc là cô ấy bị tên Nakroth bắt mất rồi ạ. – Zuka đáp.
Zill nghe vậy không khỏi ngạc nhiên:
- CÁI GÌ? Tên Nakroth bắt Krixi rồi à?
- Cũng không chắc, nhưng khả năng đó vô cùng cao, bởi lúc đó tôi vô tình thấy tên Nakroth đã trực tiếp đuổi theo cô ấy, nhưng do vì tôi bị kẹt chân nên không...
- Thôi ta hiểu, ngươi lui đi!
- Tel' Annas Tel"Annas đang nghĩ ngợi thì tinh linh của Krixi bay vào.
- Chuyện gì thế?
- Dạ thưa nữ vương, lúc nãy …
Zuka chen vào:
- Tên Nakroth bắt Krixi đi rồi à?
- Không phải. Krixi hiện đang nằm dưỡng thương ở nhà. Tôi đã lấy nước của suối nguồn ánh sáng rửa vết thương cho cô ấy rồi. Mà tôi có việc quan trọng. Tel"Annas hỏi:
- Quan trọng hả?
- Dạ phải, lúc nãy tôi thấy tên Nakroth hắn đặt môi áp sát môi Krixi. Chắc chắn hắn định cưỡng hiếp Krixi. May là tôi về kịp.
Nữ vương tinh linh nghe xong, cô im pặt. Cô lệnh mọi người giải tán để về nghỉ ngơi. Nhưng cô ấy lại không hề nghỉ ngơi, cô tuy nằm trên giường nhưng lại suy nghĩ rất là tập trung suy nghĩ trằn qua trở lại.Trong lúc đó, Payna tới nhà của Krixi. Krixi định ngồi dậy nhưng Payna cản:
- Đừng, cô cứ ngồi đi. Ui da … đau cái lưng quá …
- Zuka đập đau lắm hả? – Krixi hỏi.
- Đương nhiên rồi! Trầm Trọng Lực đó, nếu tôi không có năng lực hồi phục thì toi luôn... Hic hic... (nói giọng khá nũng nịu)
- Nhưng tại sao cô lại đến đây? Cô nên ở nhà dưỡng thương đi chứ.
- Tôi đến đây cho yên tĩnh. Có làm phiền cô không?
- Ờ.. Không sao đâu! Cô cứ thoải mái (cười ngượng).
Thật sự thì từ lúc mà Nakroth đi về, Krixi đã suy nghĩ rất nhiều. Cô suy nghĩ về câu nói của Nakroth: "Cứu vật thì vật trả ơn, cứu nhân thì nhân trả oán". Cô ngẫm nghĩ rằng " Liệu có phải Nakroth nói mình vô ơn không nhỉ? Mà thôi... hắn ác độc thế mình làm vậy cũng đáng đời cho hắn lắm mà... Nhưng,.. haizz không được không được, mình làm vậy xấu tính quá đi mất,... Ưmm Phãi làm sao đây.."
- Cô suy nghĩ gì thế? Krixi giật mình:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!