Krixi bay về căn cứ gọi thêm tiếp binh. Nakroth bám đuôi theo. Cậu ta lặng lẽ âm thầm giữ một khoảng cách với Krixi. Và đương nhiên là cô ấy không biết điều này. Cô vẫn cứ bay tung tăng. Nakroth lẩm bẩm:
- Tên này trẻ con thế nhỉ! Nakroth nãy giờ đu bám, luồng lách cây cối để đi theo Krixi.
Nakroth nghĩ: "Đây là cơ hội tốt để mình tìm ra căn cứ của bọn chúng. Và tiêu diệt chúng Như vậy, mình sẽ giành chiến thắng thôi.".
Đi đến một đoạn, Krixi dừng lại. Do bất cẩn, Nakroth không để ý nên suýt bị Krixi phát hiện.
- Phù... mém chết...
Nhưng Nakroth đã tự trấn an khi anh nhìn thấy Krixi đang bay trên cái bẫy mà Hùng đã đặt. Chỉ cần cô ấy đặt chân xuống thì sẽ hứng nguyên đòn bẫy "sầu riêng thần chưởng". Nhưng cậu ta thắc mắc một điều là tại sao cô ấy lại dừng lại.
- A chúng em đấy à?
- Vâng tụi em đây. Chị về có việc gì thế ạ?
- Mấy đứa chuẩn bị lên đường chiến đấu bọn lâm tặc nhé.
Bọn bướm tiên reo lên:
- Vâng! Nãy giờ Nakroth không hiểu gì cả, vì Nakroth không thể hiểu tiếng của bướm tiên giao tiếp với nhau. Nhưng Nakroth quyết định đánh úp (úp sọt đó mấy man) luôn Krixi và quân đoàn tinh linh, nhằm triệt tiêu quân lực tiếp tế cho đối thủ. Cậu ta đợi khi Krixi đi ra khỏi khu vực bẫy sẽ tấn công, bởi nếu lơ nga lơ ngơ dính ngược lại bẫy thì chết.
- Chuẩn bị xong hết chưa?
- Đợi tụi em một chút.
Nakroth chợt nghĩ ra một ý tưởng thú vị. Anh vác một tảng đá bự, chuẩn bị thảy xuống người Krixi cho cô ấy rớt xuống hố chơi.
- Mệt thật!
- Krixi khép cánh lại đáp xuống đất
- Cái gì vậy!
- Krixi rơi xuống hố sầu riêng. Cùng lúc đó, Nakroth không giữ được tảng đá lớn nữa, cậu ta làm rơi xuống hố ngay đúng chỗ Krixi.
- ÁÁÁ...!!! ĐAU QUÁÁÁ...!!!
- Hả? Nhưng thôi, cơ hội đến rồi... (nakroth cười nhếch nhẹ) … Úi!
-Đàn bướm tiên của Krixi phát hiện ra Nakroth, chúng tấn công rất là dữ dội. Nakroth rút đao, thực hiện "Bồi thẩm đoàn" những cú chém chết chóc và những pha thoắt ẩn thoắt hiện đã làm chết biết bao nhiêu là ruồi muỗi.
Và đây là chiêu "Động kinh".
- Oái!
- Nakroth ngã khỏi cành cây, rơi xuống tảng đá và lăn xuống chỗ đống sầu riêng. Cậu ta rút song đao cắm vào đất để dựa chân không rơi xuống hố. Nhưng bọn bướm tiên vẫn tấn công dữ dội. Nakroth phải dùng cách khác.
- Đáng ghét! Chết đi!
- Nakroth đập bướm tiên như là đập muỗi. Và bướm tiên chết như muỗi. Còn đúng một con. Nó van xin:
- Đừng... đừng giết tôi...
- Hừm, con cuối nè! Chuẩn bị làm một pha quét sạch nào.
- Nakroth không hiểu bướm tiên nói gì cả. Cậu ta giơ tay lên chuẩn bị đập.
- Cứu em với! Bất ngờ, tảng đá bị hất tung lên. Nakroth bị hất văng lên khỏi mặt đất. Nakroth chỉ còn một thanh bảo đao trong tay. Cậu ta quyết định xuống hố nhặt lại thanh bảo đao. Nhìn thấy Krixi, Nakroth đau đầu lựa chọn: "Mình có nên cứu cô ấy không nhỉ? Nếu cứu, cô ấy sẽ tiếp tục gây khó dễ trong việc khai thác khu rừng của mình. Nhưng nếu không cứu thì sao mình có cảm giác tội lỗi quá!".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!