Nakroth không hiểu vì sao Zephys lại nói chuyện đó ngay lúc này. Nakroth hỏi:
- ơ có chuyện gì thế... Sao ngươi lại nói chuyện đó ngay lúc này?
- Nakroth, ngươi là thành viên của lực lượng Sa Đọa thì ngươi không được để cảm xúc lấn át lí trí! Đừng mắc sai lầm như ta!
- Sai... sai lầm?
Zephys thở dài:
- Phải. Ta đã mất kiểm soát trước tên Lauriel và các ngươi thấy đấy. Suýt nữa là chết.
Hiếu lên tiếng:
- Thật ra tình cảm, cảm xúc có thể khiến con người trở nên mạnh mẽ hơn...
- Không có chuyện đó!
- Zephys gạt phắt đi
- Lí trí luôn là thứ đúng. Cảm xúc sẽ giết chết con người đấy, các ngươi nên biết điều đó.
Nakroth đáp:
- Ta hiểu ý của ngươi, Zephys nhưng ngươi cũng nên biết điều này: lúc trước chiến đấu với Tel'Annas, chính nhờ tình cảm của ta dành cho Krixi, cộng thêm việc cô ấy bị tấn công nữa. Ta đã vô cùng tức giận đến mức kích hoạt được năng lực "hỏa ngục" đấy.
Zephys trợn mắt:
- Rồi sao? Ngươi vẫn thua, có phải thế không?
- Ơ...
- Ta đã nói rồi: đừng để cảm xúc chi phối nhà ngươi. Nó là thứ vô cùng không cần thiết.
Nakroth phản biện:
- Không đúng. Cảm xúc sẽ khiến cho nhà ngươi có thể làm những việc mà lúc bình thường ngươi không dám, thậm chí có khi không thể làm đấy.
- À... Thế là ta có thể làm đúng không?
- Làm gì?
- Thì... Aaa..a..a...
Zephys lấy chân đá thẳng một phát vào "chân giữa" của Nakroth khiến cậu ta đau điếng người. Cậu ta ôm chym ngồi gục xuống:
- Tê.. n KHỐ..N
- Hứ!
- Zephys làm động tác hất tóc rồi bỏ đi. Hiếu không biết phải nói làm sao với Zephys, nó đành đỡ Nakroth dậy:
- Anh không sao chứ?
- Thằng khốn Zephys! Ta mà bắt được hắn là hắn chết với ta! Nghĩ sao mà hắn có thể làm như thế chứ!
Hiếu dìu Nakroth về lâu đài Bóng Đêm. Zephys, Maloch và Veera đã đứng chờ hai người ở ngoài cổng. Maloch nói bằng một cái giọng hằm hằm:
- Nói mau, thằng nào bày ra chuyện này?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!