Chương 28: Dưỡng thương

Payna ngơ ngác:

- Ơ thằng nhóc này... Nó đi đâu thế?

- Kệ nó đi Payna. Cái thằng ăn hại... À quên nữa! NGƯƠI!

Tel'Annas bất ngờ nổi giận đùng đùng. Payna xanh mặt hoảng hốt:

- Oái nữ vương!

- Nhà ngươi nói thằng nhóc kia còn trợ thủ giỏi hơn ngươi, thế mà làm việc gì cũng không xong.

- Nữ vương này, giỏi thì giỏi nhưng nó chỉ mới làm trợ thủ lần đầu thôi mà.

- Payna vẫn cố bào chữa cho tôi. Nhưng Tel'Annas thì chẳng quan tâm đây là lần thứ bao nhiêu.

- Ta nhắc lại với ngươi, nếu như ngươi mà trốn việc là ta "trảm" ngươi đấy rõ chưa?

- Thần... thần có trốn việc đâu ạ? Chỉ là...

Tel'Annas cắt lời:

- Không có nói gì nữa!

- Ơ nhưng mà thần...

Tel'Annas bỏ đi không nói tiếng nào. Chỉ còn lại mỗi Payna đứng ngơ ngác không hiểu việc gì:

- Cái gì đây trời?Tôi bỏ chạy thẳng vào trong rừng không nhìn bất cứ thứ gì xung quanh. Tâm trạng tôi đang vô cùng ức chế khi tôi bị chửi là "ăn hại". Mặc dù tôi không làm được gì, nhưng có cần phải chửi tôi đến như thế hay không? Đây là lần đầu của tôi mà.

- TỨC QUÁ!

- Tôi đá một phát vào cây cổ thụ

- Ư... ĐAU QU.Á.. AAAAAA!!!

Tôi ôm chân mà nhảy lò cò một lúc. Chân tôi đau khủng khiếp, đau như chưa từng được đau vậy. Không còn đủ sức mà đứng nữa, tôi nằm xuống đau đớn.

- Này!

- Tiếng này

- Tôi ngóc đầu lên

- Krixi!

Đúng là cô ấy. Krixi ngồi xuống nhìn tôi và hỏi:

- Ngươi làm sao thế?

- Đau...

- Đâu đưa ta xem nào. Chết rồi chân của ngươi bị gãy rồi. Để ta.

- Krixi đỡ tôi dậy. Cô ấy cõng tôi trên lưng và bay đi. Tôi khá ngạc nhiên vì một đứa nặng sáu mươi kí như tôi mà một cô gái mảnh mai như Krixi lại cõng tôi dễ như ăn cơm.

- Có nặng không?

- Không đâu. Tảng đá nặng ta còn hất văng lên cao dễ dàng đấy mà. Nằm yên đi ta cõng về nhà của ta. Mà ngươi đang... mà khoan, hình như ta từng gặp ngươi ở đâu rồi thì phải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!