Cuối cùng, Alucard cũng đã nổi cơn thịnh nộ, đôi cánh của anh đều "Rực Cháy", đôi mắt của anh vô cùng lạnh lẽo thỉnh thoảng lại toé ra ánh sáng chói loà. Ngọn lửa đang làm tăng cường sức mạnh của anh ta, tiếng hét của anh vang tận trời xanh.
(bên ngoài trận chiến)
- Chết rồi! Hắn đã kích hoạt "thần vật" kìa. Huvai, cứu người nào!
- Nakroth nói hoảng.
- Vâng! Lên thôi ngài.
- Huvai tháo bỏ hành trang, cùng Nakroth xông pha vào chiến trường. (bên trong chiến trường)
Từ ngoài, Hai sát thủ Nakroth và Huvai lao vào như chớp.
- Hùng, Veres. HƯỚNG NÀY!
- Huvai hét to.
- Mọi... mọi người. MỌI NGƯỜI MANG HÙNG RA KHỎI ĐÂY ĐI, HẮN SẮP TUNG ĐÒN RỒI, MAU LÊNNN!!!
- Veres bỗng chốc thất thanh.
- Ch... chị
- Tôi thều thào.
- HÙNG... ĐƯA TAY CHO ANH. HUVAI BẰNG MỌI GIÁ PHẢI MANG VERES RỜI KHỎI ĐÂY. TA KHÔNG MUỐN MẤT THÊM MỘT AI NỮA!
- Nakroth vừa chạy vừa la.
"HÂHAHA... Không, không ai được rời khỏi đây..."
- Gã Alucard nói đầy ma mị. Trong khi đó, Nakroth và Huvai đã đưa Hùng và Veres lên vai vác chạy.
- Huvai, ngươi bỏ ta xuống đi, không kịp đâu...
- Veres nói
- ...
- Huvai vẫn im lặng, lặng lẽ chạy thoát.
- HỠI THẦN HOẢ, HÃY CHO TA SỨC MẠNH!!! KỸ NĂNG TỐI THƯỢNG: HOẢ TRẤNNN... HAY... YAAAA....
- Alucard vận khí, nâng thanh gươm ám khí của Lửa Xanh, hươ cao tạo ra một "LỐC LỬA" chói loà, kèm theo đó đôi cánh anh ta dang rộng sang ngang hết mức tạo ra hai con mắt "Bão" xoáy quanh.
- HÃ, CÁI GÌ THẾ NÀY?
- Nakroth giật mình.
- Tiêu rồi! Đó là "BỨC TƯỜNG THÊU ĐỐT" của Alucard, ta toi đời rồi...
Cơn lốc bắn ra với tốc độ cực nhanh. Nó ma sát với gió tạo ra những âm thanh nghe như "Xé thịt" quanh cơn lốc được bao phủ nhiều tia chớp đang lao tới các thành viên "LÂM TẶC"
- HUVAI, TA XIN LỖI!
- Veres dùng tay "chưởng" Huvai bay quệt sang một bên.
- CÔ, CÔ LÀM GÌ VẬY...?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!